Bạch Thu nghe nói Hạ Trường Phong xuống nước cứu người trong lòng căng thẳng, lập tức lao tới bờ sông.
Đoạn sông Trần Gia Loan sâu nhất tới 3m, trước đây đã từng xảy ra sự cố, nay lại là lúc mưa lớn, ngay cả những người biết bơi cũng không thể đảm bảo rằng sẽ nguyên lành đi ra.
Lúc Bạch Thu bọn họ đuổi đến nơi, người đã được cứu lên.
Đứa nhỏ này tên là Tiết Hải năm nay chín tuổi được vớt lên rồi nhưng sắc mặt tái nhợt hai mắt nhắm nghiền, không biết đã uông bao nhiêu nước.
Người xung quanh cũng cuốn lên, vội vàng dựng xe bò muốn đi mời bác sĩ, thấy giọng nói của đứa trẻ càng ngày càng yếu, Bạch Thu nói: "Tôi sẽ thử xem."
Cậu liền đan hai tay vào nhau ấn mạnh vào xương sườn thứ hai, Tiết Hải phun ra một ngụm nước lớn, sau đó sặc sụa ho khan vài tiếng rồi mới mở mắt ra.
Hạ Trường Phong ở bên cạnh, quần áo ướt đẫm, giọt nước nhỏ xuống tóc, nhìn Bạch Thu và Tiết Hải chăm chú, Tiết Hải khi tỉnh lại sắc mặt càng ngày càng tốt.
Mọi người xung quanh nói: "Tốt quá, đang yên đang lành sao lại ngã xuống sông?".
Tiết Hải đã chín tuổi, lúc này tỉnh lại cũng không có sống sót sau tai nạn mà vui mừng thay vào đó là run rẩy, ai cũng không nghĩ nhiều, một lát sau thôn trưởng Hạ Kiến Quốc cũng đi tới, rống lên: "Sau này ai cũng không được phép xuống sông..."
Lưu Toàn Phúc hòa vào đám đông nói: "Thôn trưởng, chúng ta có thể ở hạ lưu bắt cá, tắm có được không?"
"Không được." Hạ Kiến Quốc cả giận, cau mày nói: "Nhà lão Tiết có chuyện gì?" Hơn một nữa người rong thôn đều tới, còn chưa có rời đi.
Mọi người đang do dự thì thấy Tiết gia đến, chính là Tiết Tam Lâm và con dâu Chung Tiểu Mai, trước khi trưởng thôn mắng họ không chăm sóc con cái, Chung Tiểu Mai bắt đầu mắng: "Đồ súc sinh, người nhà mỗi ngày chăm sóc cho mày, lại còn nhảy xuống sông tự tử.
Tao cho mày biết, bà đay không phải dọa đại, cực khổ nuôi mày muốn chết là chết?"Chung Tiểu Mai năm nay 30 tuổi, đôi mắt tam giác, vẻ mặt uy nghiêm.
Hạ Kiến Quốc không nghe được nữa, nhưng ông là trưởng bối lại là đàn ông, thật không tiện đi nói chuyện.
Tiết Tâm Lâm cau mày nói: "Tôi là chú của Tiết Hải, có chuyện nói đi."
Bạch Thu kéo nhóc lại bên cạnh, lấy tay vỗ nhẹ vào vai để xoa dịu sự lo lắng của Tiết Hải.
Mẹ Tiết Hải, hồi đó bụng mang dạ chửa với thanh niên có học, kết quả hắn bỏ đi không bao giờ trở lại, gây ồn ào cả làng là tin tức lớn nhất trong năm.
Nhà họ Tiết ngoài đánh mắng chửi còn biết làm sao, sau khi sinh con, thời kỳ loạn lạc, chỉ còn lại có một đứa bé sữa như vậy, đưa đứa nhỏ vào nhà của người chú, hắn theo họ mẹ họ Tiết.
Làng cho hắn 30 cân lương thực cứu trợ mỗi tháng, số lương thực này một đứa trẻ hoàn toàn ăn không hết, coi như tiền cấp dưỡng và nó đã được nuôi đến tận bây giờ!
Nghe nói Tiết Hải ở nhà hắn sống không tốt, nhưng trẻ con trong thôn đều cứng cáp, đừng nói là hắn ngay cả con cháu của chính mình cũng thường xuyên bị đánh mắng, ai cũng không quá coi trọng.
Cũng nhảy xuống sông.
Hạ Kiến Quốc hỏi Tiết Hải: "Chuyện này là sao?"
Tiết Hải nói: "Con không có nhảy, là bọn họ đẩy con."
Chung Tiểu Mai đột nhiên hét lên: "Đồ không có lương tâm.
Chúng ta đã vất vả nuôi nấng mày đến tuổi như vậy, mày lại vu oan chúng ta." Sau đó, cô ta ngồi bệt xuống đất nói: "Ôi giời! Ta đúng là số khổ...!nuôi một con sói mắt trắng* như vậy.
"Vừa nói, cô ta vừa muốn nhào tới cào Tiết Hải.
(* kẻ vô ơn bạc nghĩa)
Cũng may, Bạch Thu nhanh tay lệ mắt đem cậu nhóc tránh thoát nanh vuốt, ngay cả Bạch Thu trưởng thành còn sợ, huống chi là một đứa nhỏ.
Hạ Trường Phong đứng ở trước mặt co ta nói: "Nơi này không phải là chổ cho ngươi khóc lóc om sòm."
Chung Tiểu Mai dù có cứng rắn đến đâu cũng không dám sủa với Hạ Trường Phong, ném cho Tiết Hải một cái nhìn dữ tợn, sau đó bật khóc gào trời gọi đất.
Tiết Tâm Lâm nói với Hạ Kiến Quốc: "Thôn trưởng, không phải là tôi không nuôi nó, chỉ là đứa nhỏ này căng bản nuôi không nổi, tôi chỉ nói với nó vài câu, nó liền bất đầu cãi lại phiền ông đem đứa bé này trả lại cho người nào yêu thương nuôi nấng.
"Trong lòng hắn có một tia sợ hãi.
Chung Tiểu Mai lại bắt đầu mắng, mắng có chút khó nghe, nói mẹ nó không đứng đắn, tuổi còn nhỏ đã đánh giày với đàn ông, sinh ra một thằng con hoang...
Lời nhận xét này khiến Tiết Hải nắm đấm cứng lại.
Bạch Thu đưa tay bịt tai Tiết Hải bên cạnh.
Hạ Kiến Quốc nói: "Tiết Hải có thể để người khác nuôi, một tháng sẽ mất đi 30 cân tiền lương thực."
Những người xung quanh cũng xì xào bàn tán.
"30 cân của ngũ cốc trong một