Edit by DiiHy
Beta by MaiAnh
Lý Vệ Hoành đau khổ mà nhíu mày.
Bác sĩ nói ngày mai hắn có thể xuất viện, mà khi ra viện trên lưng hắn phải gánh một cái mạng, bị nhốt vào ngục giam, cơ hội nhìn thấy người nhà sẽ ngày càng thêm ít.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện vài giây, đáy lòng hắn không khỏi tự giễu. Hắn lái xe đụng vào người ta, hại gia đình họ vô duyên vô cớ phải đau đớn. Bây giờ nhận kết cục này không phải là đáng đời sao?
Hơn nữa chấp nhận làm việc sai trái này, hắn có thể nhận được một số tiền lớn đủ để lo tiền thuốc men cho vợ. Hắn sẽ không hối hận.
Chỉ có mình hắn biết, một tuần trước có một người đàn ông đến tìm hắn, anh ta ra điều kiện, chỉ cần vài ngày sau hắn lái xe đâm vào một chiếc xe khác, tốt nhất là làm cho người lái cái xe kia chết luôn, thì hắn sẽ nhận được một số tiền lớn.
Mà đây đúng là số tiền có thể cứu mạng vợ hắn.
Do dự rất lâu, cuối cùng Lý Vệ Hoành vẫn vứt bỏ tâm trí của mình, đồng ý cái giao dịch này, gây ra sự cố 'Say rượu lái xe' đâm vào người khác.
Nói cho cùng, hắn chỉ là phế vật, không có năng lực cứu được vợ mình, bây giờ còn làm hại một sinh mệnh vô tội khác và người nhà của anh ta.
Nghĩ như vậy, người đàn ông lập tức đỏ vành mắt, ngay sau đó cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, giọng của cảnh sát trông coi truyền vào.
"Lý Vệ Hoành, người nhà đến thăm, các người có thời gian mười phút, hết thời gian mời ra ngoài!"
Nửa câu đầu là nói với Lý Vệ Hoành, nửa câu tiếp theo vừa dứt, một giọng nữ vội vàng trả lời: "Vâng, vâng, cảm ơn cảnh sát, chúng tôi nhất định sẽ đúng hạn."
Bỗng dưng nghe thấy giọng nói quen thuộc, Lý Vệ Hoành sửng sốt, đây là.... vợ hắn đến?!
Từ khi hắn xảy ra chuyện đến nay, bởi vì hạn chết của cảnh sát, vợ hắn chỉ đến đây một lần, không nghĩ đến trước khi đến cục cảnh sát hắn còn có thể thấy vợ mình một lần nữa!
Quả nhiên ngay sau đó, một người phụ nữ mảnh khảnh nắm tay một cô bé chừng sáu bảy tuổi đi vào.
Đã lâu không gặp con gái, Lý Vệ Hoành vừa nhớ vừa kinh ngạc: "Vợ, em.... sao em lại dẫn Vi Vi đến đây?"
Cô bé chừng sáu bảy tuổi kia đúng là con gái đầu của hắn, tên Lý Vi. Lý Vệ Hoành luôn vô cùng yêu thương đứa con gái này.
"Con bé nhớ anh, ở nhà cứ ầm ĩ đòi gặp anh, nên em dẫn con đến." Người phụ nữ dịu dàng nói, chỉ là mặt mày luôn u sầu, người sáng suốt vừa nhìn qua sẽ nhận ra ngay.
Thân thể cô không tốt, quanh năm không thể rời xa thuốc, ai ngờ sang năm nay bệnh tình đột nhiên chuyển biến xấu, yêu cầu phải phẫu thuật. Tình huống trong nhà vẫn luôn không tốt, phòng ở hiện tại là đi thuê, con gái lại đang ở độ tuổi đi học, làm gì có tiền cho cô chữa bệnh.
Nhưng không ngờ mấy ngày trước chồng cô đột nhiên đưa cho cô một số tiền lớn, chưa vui mừng được bao lâu, chồng cô lại xảy ra loại chuyện này, ngay cả một chút vui vẻ cô cũng không có.
Hơn nữa trực giác phụ nữ nói cho cô biết, đột nhiên chồng mình xảy ra loại chuyện này, rất có thể có liên quan với số tiền kia. Đúng lúc lần trước đến đây, cô gặp được một người.
Người kia nói cho cô một ít sự việc.
Cô suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng quyết định, đúng lúc đó con gái ầm ĩ đòi gặp ba nên cô cũng dẫn đến đây.
Hy vọng, người kia không lừa cô.
Người phụ nữ lén lút đẩy đẩy con gái, cô bé lập tức nghĩ đến lời hứa với mẹ trước khi đến đây, bỗng dưng chạy đến trước mặt Lý Vệ Hoành khóc lớn: "Ba Ba! Con không muốn ba phải ngồi tù! Ba không cần ngồi tù!"
Lý Vệ Hoành sửng sốt một lát, quay về phía vợ tìm sự giúp đỡ, vợ hắn lại không có động tĩnh gì, để
cho con gái tự do phát huy.
Lý Vệ Hoành sờ sờ đầu con gái: "Đừng khóc, đừng khóc....." Người đàn ông chỉ máy móc lặp lại hai chữ này, hắn không có cách nào nói lên những lời an ủi con gái.
Không phải là không nói được, mà là không có cách nào bảo đảm.
Giết người thì phải đền mạng, không phải tội tử hình thì hắn cũng phải ăn cơm tù nhiều năm. Thời gian thăm tù ít càng thêm ít, nếu muốn nhìn thấy con gái thì khó càng thêm khó.
Thậm chí có thể hắn phải bỏ qua quá trình con gái trưởng thành. Chờ đến ngày hắn ra tù, con gái đã khôn lớn, không biết khi đó có còn nhận hắn là ba hay không.
Lý Vệ Hoành càng nghĩ càng chua xót.
Cô gái nhỏ vẫn không ngừng khóc: "Ba ba là người xấu! Ba ba không cần Vi Vi! Hơn nữa... hơn nữa Thiến Thiến nói, chỉ có người xấu mới phải ngồi tù, con không muốn ba ba là người xấu, ba ba không phải là người xấu!"
Cô bé nói lời trước mâu thuẫn với câu sau, người đàn ông nghe xong càng thêm chua xót. Điều hắn lo lắng đã đến rồi, con gái còn nhỏ, sẽ nghĩ thế nào về việc ba nó phải ngồi tù, bạn bè bên cạnh con bé sẽ đối xử với nó như thế nào? Những phụ huynh khác và giáo viên sẽ đối xử với con gái hắn như thế nào? Có phải sẽ cô lập, gây khó dễ với con bé....
Đây là điều hắn lo lắng nhất.
Thấy vẻ mặt áy náy của chồng mình, thậm chí còn xen lẫn hối hận, người phụ nữ cảm thấy đây là lúc mình nên nói chuyện.
"Vệ Hoành, em tin tưởng cách làm người của anh, tuyệt đối không có khả năng anh say rượu lái xe. Hơn nữa con gái còn nhỏ, tất cả mọi chuyện trong nhà còn cần anh chăm sóc, anh thật sự bỏ lại mẹ con chúng em sao?"
Âm thanh nghẹn ngào của phụ nữ vang lên, ánh mắt trấn tĩnh. Trong nháy mắt Lý Vệ Hoành cảm thấy như vợ mình đã biết hết tất cả.
Linh cảm của hắn không sai, quả nhiên sau đó hắn nghe thấy vợ mình nói: "Chuyện này không phải là anh muốn làm đúng không? Còn có số tiền lần trước anh đưa cho em, có phải liên quan đến việc này không? Anh vì em mới phải làm chuyện này!"
Vợ nhạy cảm làm cho Lý Vệ Hoành trở tay không kịp, lúc này vẫn muốn che dấu thì người phụ nữ lại lập tức khuyên nhủ: "Vệ Hoành, nếu có chuyện gì khó nói anh có thể nói cho cảnh sát được không? Mạc tiểu thư nói, chỉ cần anh có thái độ thành khẩn, chủ động cung cấp thông tin người đứng sau chuyện này, cô ấy sẽ có cách giúp anh giảm bớt thời hạn thi hành án. Chẳng lẽ anh không muốn nhanh chóng về đoàn tụ với mẹ con chúng em sao!"
Người phụ nữ nhớ lại những lời vị Mạc tiểu thư kia từng nói với mình, nên càng muốn khuyên chồng khai ra người đứng sau. Nếu vì mình mà chồng phải hy sinh nhiều như vậy, cả đời này cô cũng không thể tha thứ cho chính mình.
Mạc tiểu thư.... những người gần đây hắn tiếp xúc, anh chỉ biết có một người phụ nữ họ Mạc, là bạn gái của người bị hắn đâm phải.
Mà theo lời vợ hắn nói.... người kia đã biết chuyện này?!
Truyện convert hay :
Thần Y Hoàng Hậu: Ngạo Kiều Bạo Quân, Cường Thế Sủng!