Lý Nhu nhanh chóng chuồn đi lúc bọn họ không để ý đến cô ta.
Trương Diệu nhìn Quý Minh Noãn, lấy lòng hỏi: “Các chị có thể nể mặt em vào uống một ly không? Em tạ lỗi với mấy chị nhé?”
Quý Minh Noãn lạnh nhạt nói: “Không cần.”
Trương Diệu cũng chỉ khách sáo, làm thế nào cũng chẳng dám trêu chọc nhà họ Lục, sau này nhìn thấy đại Phật này phải đi đường vòng rồi.
“Dạ, dạ, được, em không quấy rầy hai chị nữa, hai chị chơi vui vẻ nhé, đêm nay em thanh toán.”
Lục Chân Chân “Ừm” một tiếng, chuẩn bị dẫn Quý Minh Noãn về phòng của cô ấy.
Lúc này, thang máy ting một tiếng, cánh cửa mở ra, giọng nói lãnh đạm vang lên: “Quý Minh Noãn, cô sao thế?”
Mọi người nhìn qua đó, chỉ thấy bóng dáng cao ráo đứng cách đó không xa, bóng của người đó rơi xuống đất. Người ta có thể mơ hồ có thể nhìn thấy ngũ quan góc cạnh anh tuấn, anh mặc mặc bộ âu phục đen thủ công, giữa mày là khí chất lạnh nhạt vốn có.
Lúc Lục Ngôn Thâm nhận được video Lục Chân Chân, đang bàn chuyện làm ăn với một giám đốc ở khách sạn này, sau đó cũng không bàn tiếp nữa, nhanh chóng đi lên đây.
Anh biết Lục Chân Chân có một căn phòng riêng ở chỗ này, quả nhiên, giờ phút này Quý Minh Noãn đang ở chung với Lục Chân Chân.
Quý Minh Noãn nhìn thấy Lục Ngôn Thâm thì thở dài, sự xuất hiện của anh tuyệt đối không trùng hợp.
Chỉ có một nguyên nhân thôi: Lục Chân Chân!
Lục Chân Chân khoe khoang cười nhìn Quý Minh Noãn, rõ ràng trên mặt có dòng chữ: Tôi muốn chị lập tức khen tôi, khen tôi xinh đẹp, khen tôi giỏi đi, cũng gọi tôi là công chúa đi.
Công chúa cái đầu em đấy, chỉ biết gây chuyện thôi!
Quý Minh Noãn đáp: “Tôi có thể có chuyện gì được chứ?”
Trước có công chúa của nhà họ Lục hộ giá, sau có đại thụ Lục Ngôn Thâm che chắn, dù cô đi ngang cũng không ai dám nói cô nửa câu đâu.
Trương Diệu nhìn thấy Lục Ngôn Thâm, cằm muốn rơi xuống đất, mở to mắt như hai viên đá to tròn.
Đậu phộng, đậu xanh, đậu đỏ, Lục Ngôn Thâm còn sống hả? Chẳng phải người ta đồn anh ta sắp chết hả? Sao còn tung tăng nhảy nhót, đằng đằng sát khí thế chứ?
Không…… Không phải tới tìm anh ta đấy chứ?
Hôm nay là ngày quỷ quái gì thế?
Còn nữa, nếu cô nghệ sĩ tuyến 18 này là con riêng, sao nhà họ Lục thiên vị như thế được chứ? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Chẳng lẽ bọn họ chưa bao giờ nghe cá lớn nuốt cá bé, kẻ giàu có chẳng màng anh em ruột thịt?
Chân Trương Diệu nhũn ra, anh ta nói: “Tổng…… Tổng giám đốc Lục!”
Lục Ngôn Thâm cũng không nhớ rõ Trương Diệu, chỉ biết anh ta là con trai của giám đốc Tập đoàn Ngải Cách, chỉ nhàn nhạt gật đầu.
Trương Diệu hận không thể ngồi tên lửa rời khỏi chỗ nguy hiểm này, lập tức nói: “Chỗ…… Chỗ em còn có khách, anh chị từ từ nói chuyện nhé.”
Lục Ngôn Thâm nhìn Trương Diệu như muốn bỏ chạy, gọi anh ta: “Đợi đã.”
Trương Diệu lập tức đứng lại, thẳng lưng, xoay người cười rạng rỡ: “Tổng giám đốc Lục, anh…… anh còn chuyện gì khác nữa à?”
Biểu cảm của Lục Ngôn Thâm lạnh nhạt, nhìn ra phẫn nộ trên gương mặt anh, đôi mắt lạnh lẽo, tỏ vẻ “cha cậu không vui”, từ trên cao nhìn anh ta.
Trương Diệu nuốt nước bọt, chờ Lục Ngôn Thâm lên tiếng, nhưng đối phương lạnh lùng nhìn anh ta. Sao không nói chứ? Có phải sắp dùng mười hình phạt tàn khốc không? Sao lâu vậy?
“Tổng, tổng giám đốc Lục?”
Lục Ngôn Thâm nhàn nhạt nhìn anh ta, nửa phút mới lãnh đạm nói: “Không có gì, chỉ là…… Tôi đại diện cả nhà tôi, chúc tết sớm cậu.”
Lục Ngôn Thâm cố ý nhấn mạnh 2 chữ ‘cả nhà’, hơn nữa còn dừng tầm mắt trên người Quý Minh Noãn.
Chân Trương Diệu mềm nhũn, anh ta suýt không đứng vững.
Sớm… Sớm… Sớm, sớm cái đầu anh đấy, ai mẹ nó muốn nghe chuyện cười nhạt toẹt của anh chứ! Tôi sắp bị đông lạnh như gấu ở Bắc Cực rồi đấy, biết không?
Chúc tết sớm, thần con mẹ nó kỳ ghê, rõ ràng anh chỉ muốn nói với tôi rằng ba người là người nhà thôi mà, được rồi, đêm nay coi như tôi xui xẻo, sau này nhìn thấy Quý Minh Noãn, sẽ đi đường vòng, được chưa?
Trương Diệu cười còn khó coi hơn khóc, run rẩy đáp: “Ha! Ha ha! Cái kia…… Em…… Em chúc cả nhà anh chị an khang nha.”
Lục Ngôn Thâm hài lòng cười, “Ừm, cảm ơn. Không quấy rầy cậu nữa, cứ tự nhiên đi.”
Trương Diệu quên cả tạm biệt, vội vàng chạy về phòng của anh ta.
Lục Chân Chân nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Trương Diệu, vịn vai Quý Minh Noãn cười ngã trước ngã sau.
Lục Ngôn Thâm nhìn Quý Minh Noãn, nói: “Sau này có chuyện, cứ tìm tôi.”
Quý Minh Noãn cũng không biết nên cười hay khóc, rõ ràng chẳng phải vấn đề lớn, bây giờ thì hay rồi, chuyện ầm ĩ như vậy, cô còn thành ‘người nhà’ của nhà họ Lục.
May thay Trương Diệu không phải người trong giới giải trí, dù anh ta biết, cũng chẳng có vấn đề gì.
Quý Minh Noãn không phải người không biết cảm ơn, nói thế nào cũng là bọn họ đã giúp cô, có lẽ bọn họ đã thật sự đưa cô vào phạm vi bảo vệ của Nhà họ Lục.
“Cảm ơn, tôi biết rồi.”
Lục Ngôn Thâm thâm thúy nói: “Tốt nhất là thế.”
Lục Chân Chân nhìn thấy bầu không khí còn tính là tốt, “Nếu vấn đề đã được giải quyết, chi bằng chơi hai ván đi, sau đó cùng về nhà?”
Quý Minh Noãn trải qua chuyện này, muốn về nhà ngủ một giấc, Lục Chân Chân lại kéo cô: “Quý Minh Noãn, chị đừng đi, đêm nay tôi đã giúp chị, nói sao chị cũng phải chơi mấy ván giúp tôi đấy, tôi đã thua cả đêm, sắp khóc rồi, chị không thắng giúp tôi, tôi sẽ…… Tôi sẽ khóc cho chị xem đấy.”
“Em khóc đi, chị có khăn giấy đây.”
Lục Ngôn Thâm nhìn Quý Minh Noãn không tình nguyện, nói: “Anh còn chút việc nữa, hai người có thể về nhà trước, lão Lý dưới lầu.”
Anh và giám đốc Tập đoàn Cao Viễn còn chưa bàn chuyện xong, bây giờ phải về bàn tiếp. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Lục Chân Chân nói: “Nếu vậy, anh bận chuyện của anh trước đi, bận xong thì về chung với tụi em, được chứ? Tạm Biệt.”
Quý Minh Noãn nghĩ đến cảnh phải ngồi chung một chiếc xe với núi băng này, lập tức ghét bỏ.
Lục Ngôn Thâm quan sát biểu cảm của Quý Minh Noãn, cười, “Được, nhưng phải chờ anh thêm một tiếng nữa.”
Vợ chồng ở chung nhiều một chút cũng không sai.
Lục Ngôn Thâm và đám người đi vào thang máy.
Anh dặn dò trợ lý, “Trợ lý Chu, ngày mai đi điều tra chuyện Quý Minh Noãn làm hư dây chuyền ở đoàn phim, thuận tiện điều tra camera của đoàn phim.”
Chu Mặc gật đầu, “Được, thưa tổng giám đốc Lục.”
Tuy Chu Mặc tò mò người phụ nữ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lục Ngôn Thâm, thậm chí có người bắt đầu tung tin vịt đó là ‘cô vợ xung hỉ’ tổng giám đốc Lục mua về với giá cao, nhưng Chu Mặc đi theo Lục Ngôn Thâm nhiều năm, biết Lục Ngôn Thâm không mê tín, cảm thấy còn cần phải chứng thực chuyện này.
Nhưng…… Đêm nay Lục Ngôn Thâm đột nhiên rời đi trong lúc đàm phán để ra mặt cho tiểu minh tinh kia, dường như không thích hợp.
Xét thấy tính tình tổng giám đốc Lục lạnh nhạt, anh rất ít khi