Mục Hàn biết ‘Quý Minh Noãn giành vai’ đã là hai ngày sau.
Anh ta kêu Hà Lộ lên văn phòng, hỏi: “Hai ngày nay Tư Nhã có tới công ty không?”
Hà Lộ ngồi xuống, nhìn đối phương, lắc đầu, “Không tới, trợ lý nói cô ấy ở nhà nghiên cứu kịch bản.”
Mục Hàn vừa nghe lại cảm thấy không thích hợp.
Trước kia An Tư Nhã chịu uất ức, sẽ chạy tới chỗ anh ta khóc lóc kể lể, sau đó làm nũng muốn anh ta dỗ dành, lúc này chẳng có phong thanh gì cả.
Không giống An Tư Nhã.
Mục Hàn đã sớm phát hiện An Tư Nhã không giống trước kia.
Cô ta bớt kiêu ngạo bướng bỉnh trước mặt mình, cũng không vô cớ gây rối.
An Tư Nhã thậm chí bắt đầu lấy lòng anh ta, anh ta không biết thứ gì đã thay đổi Tư Nhã, có lẽ là cha An?
Gần đây An Tại Hồng cố ý vô tình khách sáo trước mặt anh ta, dường như tính toán gả Tư Nhã cho anh ta.
Nhưng Mục Hàn biết rõ đây chỉ là thủ đoạn An Tại Hồng muốn anh ta ra tay cứu Tập đoàn An thị.
Tập đoàn An thị đầu tư thất bại, mỗi ngày bị ngân hàng đòi nợ, chuyện này đã sớm lan truyền trong giới tài chính, Mục Hàn cũng không phải nhà từ thiện, An Tại Hồng tính toán tìm anh ta làm máy ATM, cũng phải hỏi anh ta có đồng ý không đã.
Mục Hàn hỏi: “Chuyện Quý Minh Noãn lên hot search là trò đùa của Tư Nhã sao?”
Mục Hàn hỏi thẳng thừng, Hà Lộ chỉ có thể căng da đầu trả lời, “Đúng vậy.”
Đêm xảy ra chuyện, Hà Lộ đã hỏi trợ lý của An Tư Nhã có đúng là họ đã tung tin tức không.
Hà Lộ thật sự dở khóc dở cười, vào nghề nhiều năm như vậy, còn ngốc như vậy, tự đi lăng xê cho người ta.
Hiện tại cô ta ngẫm lại, chẳng lẽ Tổng giám đốc Mục cố ý để Tư Nhã làm như vậy?
Dường như Tổng giám đốc Mục rất để tâm Quý Minh Noãn, đã hai lần hỏi chuyện của cô ấy.
Mục Hàn nhíu mày, vì sao Tư Nhã ba lần bốn lượt nhằm vào cô ấy? Lần đó họ ở cửa hàng trang phục cũng thế.
Rõ ràng đối phương chỉ là một nghệ sĩ nhỏ bé, xét nhân khí danh tiếng, Quý Minh Noãn chẳng bằng một phần mười của cô ta.
Hơn nữa, chuyện làm anh ta không hiểu là vì sao lúc trước An Tư Nhã đề cử Quý Minh Noãn cho nhân vật này?
Mục Hàn xoa chân mày, lấy một cái hộp trong ngăn kéo, đưa cho Hà Lộ, không ngẩng đầu, “Đưa cho Tư Nhã, kêu em ấy đừng nóng giận, bộ phim thanh xuân của đạo diễn Lý sắp khởi quay rồi.”
Hà Lộ nhận lấy nó, hiểu ý gật đầu, “Vâng.”
Mục Hàn thật sự chiều chuộng Tư Nhã, lần nào thấy đối phương tức giận sẽ mua đủ loại quà cho cô ta. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Hà Lộ ước lượng, hẳn là lắc tay này nọ.
*
Hà Lộ đi đến biệt thự nhà họ An , An Tư Nhã đang hút thuốc.
Hà Lộ đi lên rút điếu thuốc, khiếp sợ hỏi: “Em học hút thuốc hồi nào? Em quên mình là đại sứ cấm hút thuốc? Bị người ta chụp thì sao?”
An Tư Nhã đang chơi trò chơi, chẳng sợ thuốc lá bị rút, cô ta cũng chẳng dừng.
“Tôi không hút ở bên ngoài, chị gấp cái gì?”
Hà Lộ biết tính nết của đối phương, đành nói: “Cai thuốc đi, không thể để người khác biết em hút thuốc.”
Nửa năm trước An Tư Nhã trở thành đại sứ cấm hút thuốc, hơn nữa có hai quỹ từ thiện tìm cô ta làm đại sứ, hình tượng của cô ta trước màn ảnh là ngay thẳng, tích cực và ấm áp.
Một khi bị người ta chụp phải cảnh cô ta hút thuốc, dù không nghiêm trọng, nhưng vẫn rất ảnh hưởng.
An Tư Nhã không để ý tới cô ấy, chỉ hỏi: “Chị lại đây làm gì?”
Hà Lộ đặt hộp cạnh tay cô ta, “Tổng giám đốc Mục biết em không vui vì chuyện Quý Minh Noãn hai ngày trước, có chuẩn bị quà cho em.”
An Tư Nhã sững sờ, cô vốn cố tình không nói cho Mục Hàn biết, sợ Mục Hàn lại dính dáng đến người phụ nữ kia.
An Tư Nhã hỏi: “Anh ấy có hỏi về Quý Minh Noãn không?”
Hà Lộ còn chưa rõ quan hệ hiện tại của Mục Hàn và An Tư Nhã, nếu nói bọn họ là tình nhân lại không giống, chưa từng thấy hai người thân mật.
Mục Hàn và An Tư Nhã cũng không phải tình nhân, Mục Hàn cẩn thận tỉ mỉ với An Tư Nhã, chỉ cần thứ An Tư Nhã muốn, đều tận lực thỏa mãn.
Hiện tại An Tư Nhã hỏi như vậy, trực giác của phụ nữ nói cho cô ấy có thể An Tư Nhã đang ghen.
“Không có.”
An Tư Nhã vui vẻ hơn, lập tức thoát trò chơi, mở quà của Mục Hàn, là một cặp ghim cài áo.
Thứ tầm thường, cô ta không hề bất ngờ.
*
Chớp mắt đã đến ngày cô vào đoàn làm phim.
Sáng sớm cụ Lục đã chỉ huy dì giúp việc thu dọn cho Quý Minh Noãn, như muốn dọn toàn bộ phòng ngủ của Quý Minh Noãn.
“Sắp tới mùa thu, lấy theo mấy món đồ mùa thu đi, không biết bên kia có chỗ nào bán không.”
“Gối nữa, mang một cái gối nữa, ai biết con bé có ngủ quen gối của khách sạn không.”
“Nữ sinh phải dùng mỹ phẩm dưỡng da, mang theo