Hôm sau, nhân viên y tế đưa Lục Ngôn Thâm đi bệnh viện để kiểm tra chi tiết, kết quả kiểm tra đã có, mọi thứ vẫn tốt đẹp.
Tối hôm qua cụ Lục đã bình tĩnh lại, cũng không phải tin sẽ có kỳ tích, dù sao Lục Ngôn Thâm đã bị gửi thư báo tử rất nhiều lần, ông ấy đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Hơn nữa ông ấy đã thất vọng nhiều lần như vậy, vẫn lý trí cho rằng Lục Ngôn Thâm đột nhiên tỉnh lại vì đang hồi quang phản chiếu thôi, có lẽ chẳng còn mấy ngày nữa.
Nhưng hôm nay có kết quả, ông ấy lại cảm thấy mọi chuyện còn có hy vọng.
Có lẽ, có lẽ……
Đúng là xung hỉ thành công nhỉ?
Dù sao thời cơ tỉnh lại quá trùng hợp, sớm không tỉnh trễ không tỉnh, lại ngay lúc Quý Minh Noãn ở bên cạnh, tỉnh rồi cũng không hôn mê nữa.
Cụ Lục nghĩ như thế, cuối cùng cũng buông bỏ được tảng đá lớn trong lòng.
Mà Quý Minh Noãn bên này đã chắc chắn Lục Ngôn Thâm chỉ hồi quang phản chiếu, dù sao tình tiết tiểu thuyết đã thiết lập Lục Ngôn Thâm không sống nổi ba chương truyện.
Nhưng dụng cụ không biết nói dối đâu nhỉ, hơn nữa, hồi quang phản chiếu lúc này cũng lâu quá vậy?
Cô cũng ngơ ngác.
Lục Ngôn Thâm đã bước một chân vào quan tài, vẫn là dáng vẻ “Nên phối hợp đóng phim với mọi người, tôi sẽ cố gắng”, trước mặt bác sĩ và Lục lão tiên sinh, anh tỏ vẻ thân thể rất tuyệt, ngày mai có thể chạy đua.
Nhưng anh ở trước mặt Quý Minh Noãn lại tỏ vẻ “Tôi không chịu nổi mấy ngày nữa đâu, cô nhanh tìm nhà tiếp theo để gả đi”, rất bi tráng hào hùng.
Hôm nay, anh kiểm tra xong quay về nhà họ Lục, một vị khách không mời mà đến xuất hiện trong nhà.
Thì ra Lục Ngôn Thâm còn có một cô em gái, chuyện này cũng không được nhắc trong tiểu thuyết.
Quý Minh Noãn đi vào, bị đối phương nhìn với ánh mắt “Tin tôi dùng ánh mắt gi3t chết kỹ nữ lừa tiền lừa sắc như cô không?”.
Nhưng giây tiếp theo cô ấy thấy Lục Ngôn Thâm, ch ảy nước mắt, vội vàng nhào tới Lục Ngôn Thâm, “Anh ơi, anh tỉnh rồi hả, hu hu hu……”
Cảm xúc của cô bé thay đổi quá nhanh, Quý Minh Noãn khó hiểu, Lục Ngôn Thâm nhìn cô em gái đang khóc sướt mướt, cũng bất đắc dĩ.
“Anh không sao…… Em đè lên anh rồi.” Lục Ngôn Thâm nặng nề nói.
Lục Chân Chân sợ tới mức lập tức nhảy ra chỗ khác, tạo khoảng cách an toàn, quên cả khóc, “Xin lỗi…… Em quá kích động.”
Lúc này cụ Lục đau lòng, nhưng cũng không đành lòng răn dạy cháu gái bảo bối, chỉ nhỏ giọng nói: “Anh trai con vừa tỉnh, còn rất yếu, con chú ý chút.”
Hai ông cháu nói vài câu với nhau, Lục Ngôn Thâm yếu ớt nói: “Mệt rồi, đẩy tôi về phòng đi.”
Lục Ngôn Thâm nói lời này thì nhìn Quý Minh Noãn, Quý Minh Noãn bị điểm danh, lập tức đi lên, chuẩn bị nhận trọng trách này.
Nhưng Lục Chân Chân cũng cầm tay vịn, khiêu khích nhìn cô, “Để tôi.”
Quý Minh Noãn cười, thả tay ra, “Được.”
Cô mới không trẻ con như vậy!
Lục Ngôn Thâm nhìn thấy Lục Chân Chân tích cực, không khỏi nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Quý tiểu thư, cô đẩy tôi đi.”
Lục Chân Chân nghe vậy, khuôn mặt nhỏ vốn đắc ý lập tức xụ xuống, cụ Lục thấy thế, vội giải thích: “Chân Chân, đây là chị dâu con đấy, chị ấy tên Quý Minh Noãn.”
Lục Chân Chân nhìn dáng người cao gầy lồi lõm quyến rũ của cô, còn có dung nhan họa thủy, “Hừ” một tiếng.
Cô ấy đương nhiên biết Quý Minh Noãn!
Khoảng thời gian trước cô ta làm hỏng dây chuyền Tiffany & Co tài trợ, làm nhãn hiệu trang sức đòi tiền bồi thường ngàn vạn tệ, dư luận xôn xao, ngay cả vòng danh viện các cô ấy cũng có thể nghe được chuyện đó. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Cô ấy biết ngay động cơ Quý Minh Noãn xuất hiện ở chỗ này.
Lục Chân Chân không thèm nhận Quý Minh Noãn làm chị dâu, Quý Minh Noãn chỉ đơn giản muốn đi đường tắt như mấy nghệ sĩ nhỏ thôi!
Nhưng ông nội lại phong kiến mê tín, mắc bẫy của đối phương rồi, đúng là tức chết mất.
“Kết hôn? Anh con vừa tỉnh lại, đâu ra chị dâu chứ? Anh, anh nói xem có phải không?” Lục Chân Chân không tin Lục Ngôn Thâm cũng cổ hủ như vậy, còn chơi trò xung hỉ!
Cô nhìn ánh mắt ông nội nhìn cô ta như chúa cứu thế, quả thực muốn đi lên đánh ông ấy.
Anh cô có thể tỉnh lại, phỏng chừng cũng vừa khéo, để cô ta nhặt tiện nghi to tướng, còn xung hỉ gì chứ, xung phân thì có!
Lục Ngôn Thâm thâm thúy nhìn Quý Minh Noãn, cặp chân mày đẹp của cô hơi nhíu lại, có lẽ cũng hơi khó xử.
Anh biết ông cụ tự chủ trương chuyện xung hỉ, nghĩ đến tối hôm qua nha đầu này còn thề son sắt, nói muốn chăm sóc nửa đời sau của ông cụ giúp anh, cảm thấy buồn cười.
Hiện giờ vô cô duyên vô cớ bị tủi thân, cũng đáng thương đấy.
Anh dịu dàng lại không mất uy nghiêm, nói với Lục Chân Chân: “Không được mất lịch sự như vậy trước mặt trưởng bối.”
Lục Ngôn Thâm không phủ nhận thân phận của Quý Minh Noãn, hai chữ “trưởng bối” loáng thoáng thừa nhận quan hệ của họ.
“Anh à……” Lục Chân Chân hờn dỗi, không biết nói gì cho phải, chỉ hận tối hôm qua không ở nhà, vô duyên vô cớ để con quỷ hút máu này vào nhà!
A a a, tức chết tiên nữ rồi!
Lục Chân Chân nhìn Quý Minh Noãn đẩy Lục Ngôn Thâm vào thang máy, thì tức giận.
Đến khi cánh cửa thang máy đóng lại, Lục Chân Chân tìm ông cụ oán trách một hồi.
“Ông nội, sao ông có thể tùy tiện dẫn một người lạ về nhà chứ? Ông biết rõ cô ta không? Còn gả cô ta cho anh con nữa? Có phải ông……” Già nên hồ đồ không?
Nhưng cô ấy đã tiếp thu giáo dục từ nhỏ đến lớn, không thể nói lời bất kính như vậy với ông nội, nhưng vẫn vô cùng tức giận!
Quý Minh Noãn gánh một đống nợ, chỉ nhìn trúng tiền của bọn họ thôi. (Luvevaland.co)
Lục Ngôn Thâm có thể tỉnh lại, sao có thể nhờ cô ta được chứ?
Quá buồn cười, phải không?
Hôm nay cụ Lục đi kiểm tra cả ngày với Lục Ngôn Thâm, cũng có chút mệt mỏi, nhưng nghĩ đến Lục Ngôn Thâm hồi phục một cách thần kỳ, đúng là làm ông ấy không có cách nào xem nhẹ tác dụng của Quý Minh Noãn.
Ông ấy ngồi xuống sô pha, thở dài một hơi.
“Việc này không liên quan đến Minh Noãn, ông yêu cầu nó đến đây để giúp đỡ đấy. Gốc gác của nó cũng sạch sẽ, con đừng vu oan người ta, một cô bé như con, nói chuyện đừng quá hùng hổ, đặc biệt ở trước mặt Minh Noãn. Không có nó, chưa chắc anh con tỉnh lại.”
Lục Chân Chân vừa nghe, lửa giận càng lớn hơn.
“Quả thực vớ vẩn, mê tín! Anh con có thể tỉnh lại, có liên quan gì đến cô ta chứ, đó là công lao của bác sĩ cả! Ông đừng hồ đồ nữa.”
Cụ Lục không nói gì, ngồi im trong chốc lát, sai người đưa thư báo bệnh tình nguy kịch của bác sĩ cho cô ấy xem.
Lục Chân Chân không xem, chỉ ở một bên lẩm bẩm, phát huy giá trị quan của xã hội chủ nghĩa, cuối cùng còn nói: “Đêm nay cô ta cần rời khỏi nhà ta!”
Anh trai cô ấy chưa hẹn hò bao giờ, cứ thế nhét một cô vợ chưa từng gặp mặt cho anh, đúng là quá thiệt thòi!
Tốt xấu gì anh trai của cô ấy cũng là người đàn ông độc thân hoàng kim, được hoan nghênh nhất trong Thành phố Yến.
Cụ Lục cũng cảm thấy thiệt thòi, nhưng cảm thấy Quý Minh Noãn thiệt thòi nhiều hơn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Dù sao thì người ta còn đang thanh xuân, không cần ở bên cạnh một người sắp chết, nếu cứ cố ép