Quý Minh Noãn cầm tờ giấy cười, không muốn phụ lòng người nhà họ Lục trong tương lai, cũng muốn nhận ý tốt này, dù sao Lục Chân Chân cũng là người đáng yêu nhất cô từng gặp.
Nhưng tình hình của Lục Ngôn Thâm như vậy, đó là có hôm nay mà không có ngày mai.
Quý Minh Noãn bỏ sợi dây chuyền vào két sắt, tính toán chờ Lục Ngôn Thâm cưỡi hạc về trời, trả lại cho Lục Chân Chân.
Lục Ngôn Thâm vừa tỉnh lại, ngày nào bác sĩ cũng kiểm tra chi tiết sức khỏe của anh.
Quý Minh Noãn là “cô vợ xung hỉ” có lương cao được nhà họ Lục mời tới, tất nhiên lần nào cũng phải chờ ở đó, dù thỉnh thoảng Lục Ngôn Thâm tiên sinh tỏ vẻ “Cô không cần nhọc lòng, dù sao tôi chết rồi, cũng sẽ không để cô ở lại căn nhà này”.
Nhưng Quý Minh Noãn muốn biết rốt cuộc khi nào anh chết.
Tuy rằng cô nghĩ vậy không hợp đạo nghĩa, nhưng thấy Lục Ngôn Thâm rời giường tản bộ, xử lý công việc như người bình thường, thỉnh thoảng còn tranh thủ thời gian đi thị sát ‘dân tình’ đế quốc thương nghiệp, cô thấy rất lạ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Hôm nay Quý Minh Noãn rời giường sớm theo thường lệ, đầu tiên bưng dinh dưỡng vào phòng Lục Ngôn Thâm.
Lúc này bác sĩ đang kiểm tra cho Lục Ngôn Thâm, Lục lão tiên sinh cũng ở bên cạnh.
Bác sĩ rất vui vẻ: “Lục tiên sinh hồi phục rất ổn, trừ chỗ bị gãy xương chưa khỏi hẳn, cơ bản không có gì đáng lo nữa, bình thường chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, ăn nhiều rau củ hơn.”
Quý Minh Noãn nghe lời này, bán tín bán nghi, Lục Ngôn Thâm không khác người bình thường, nhưng……
Cốt truyện của tiểu thuyết không sai đâu nhỉ?
Lục lão tiên sinh nhìn ra nghi hoặc trên mặt Quý Minh Noãn, tuy không muốn cho cô quá nhiều áp lực.
Nhưng ông ấy nhìn thấy Lục Ngôn Thâm tốt lên từng ngày, hơn nữa còn tốt với tốc độ thần kỳ, nếu nói trùng hợp, cũng không thể nào, nhìn từ góc độ y học, đúng là Lục Ngôn Thâm không cứu được nữa.
Hiện giờ cháu trai ngày nào cũng có thể tung tăng nhảy nhót, còn có thể thỉnh thoảng trấn áp đám đầu trâu mặt ngựa trong công ty, nói không phải công lao của Quý Minh Noãn, ông ấy không tin.
Đặc biệt là lần trước tim Lục Ngôn Thâm đột nhiên ngừng đập, Quý Minh Noãn về, cháu trai ông ấy mới hồi phục, đây cũng là trùng hợp?
Ông ấy không tin.
Quý Minh Noãn cảm nhận được cái nhìn của Lục lão tiên sinh, chột dạ cúi đầu.
Cô chẳng làm gì cả, chuyện này chẳng liên quan đến cô.
Bác sĩ kiểm tra xong, ông cụ muốn hỏi thêm về tình hình của anh, căn phòng chỉ còn Quý Minh Noãn và Lục Ngôn Thâm.
Trước kia hai người không ít lần đơn độc ở chung, nhưng hôm nay bác sĩ kiểm tra cho Lục Ngôn Thâm, cởi áo anh ra, vừa rồi có mấy người ở đây, cô không thấy xấu hổ, giờ phút này nhìn thấy làn da ngăm của Lục Ngôn Thâm, có chút kỳ lạ.
Lục Ngôn Thâm nhìn Quý Minh Noãn khuấy cháo vài lần, nói: “Tôi thích ăn cháo nóng.”
Quý Minh Noãn chén cháo bị khuấy lỏng, lập tức lúng túng.
“Cái kia, tôi đi lấy chén mới cho anh nhé.” Quý Minh Noãn nói xong xoay người, chuẩn bị đi đến cửa, nhưng Lục Ngôn Thâm không biết xuống giường từ khi nào, cũng ở phía sau cô.
Lục Ngôn Thâm cài nút áo sơ mi, ngón tay thon dài, động tác tao nhã, không nhanh không chậm, Quý Minh Noãn tức khắc cảm thấy người đàn ông này cài nút cũng điển trai!
Cô nhìn khuôn mặt được trời ưu ái, nghi ngờ có phải lúc anh đầu thai, đã dùng mấy chục tỷ để mua nó không.
Lục Ngôn Thâm ngồi xuống ghế, cầm chén cháo trong tay Quý Minh Noãn, “Không cần, tôi ăn xong phải về công ty.”
Quý Minh Noãn vừa nghe người này dự định khôi phục hình thức làm việc, đã lấy hơi chuẩn bị dạy dỗ đối phương, tiếng chuông di động đúng lúc vang lên, cứu Lục Ngôn Thâm một mạng.
Quý Minh Noãn nhìn Lục Ngôn Thâm, lấy di động, người gọi tới là người đại diện của cô, tên Lý Hồng.
“Minh Noãn ơi, tin tốt đây, chị tranh thủ giúp em làm người đại diện cho một nhãn hàng mỹ phẩm dưỡng da, chiều nay em phải đến studio, em ổn chứ?”
Lý Hồng nói chuyện lớn tiếng lại nhanh gọn, Quý Minh Noãn suýt nữa nghe không đầy đủ.
Quý Minh Noãn khó xử, tuy nói không có khả năng đi theo Lục Ngôn Thâm cả đời, nhưng ý của Lục lão tiên sinh là cố gắng đừng rời Lục Ngôn Thâm trước khi anh chết.
Cô nhìn Lục Ngôn Thâm, tên này hôm nay khỏe hơn hôm qua, cuối cùng phải ở bên cạnh anh đến khi nào đây?
Lục Ngôn Thâm hiểu nhầm ánh mắt của Quý Minh Noãn đang thăm dò ý kiến của anh, gật đầu, dùng khẩu hình nói: “Cô đi đi.”
Quý Minh Noãn nhíu mày: Cái quỷ gì thế?
Lý Hồng nói chuyện nhanh như nước chảy, lại nói một chuỗi: “Chuyện bồi thường trang sức ấy, chị đang nghĩ cách giúp em, em đừng lo, chị Hồng nhất định sẽ xử lý giúp em.”
Lý Hồng nói lời này, Lục Ngôn Thâm vừa lúc nghe thấy, nhìn Quý Minh Noãn, nhưng cô không nhìn anh nữa. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mấy ngày nay, Quý Minh Noãn chưa nhắc chuyện này với người nhà họ Lục, còn chưa xử lý xong à?
Lý Hồng không nghe thấy Quý Minh Noãn đáp lại, “alo” vài tiếng,