nhóm dịch: bánh baoTô Mạn hoàn toàn không ngờ tới sẽ có một ngày bản thân lại xuyên không.
Không có thiên tai, không có người gây họa, càng không phải bệnh tật, cô chỉ đi làm về như thường lệ, nhàn nhã nấu một bữa tối thơm ngon bổ dưỡng, ăn xong còn xuống lầu dạo hai vòng trong tiểu khu, về nhà tắm rửa, sau đó nằm trong chăn lướt một hồi video và tiểu thuyết, cuối cùng rất bình thường đi vào giấc ngủ.
Kết quả vừa tỉnh lại, cô đang ở trên giường bệnh viện, đeo mặt nạ dưỡng khí, đầu như muốn nứt ra, giống như qua thật lâu, trong đầu xuất hiện thêm một đoạn ký ức không thuộc về cô, không thể nghi ngờ nói cho cô biết, cô đã xuyên không rồi, hơn nữa còn xuyên vào một quyển sách cô đã đọc.
Từ mười lăm tuổi bắt đầu xem đài thoại, đến mười bảy tuổi vô tình tiếp xúc với văn bản trên mạng, từ nay về sau cô sa vào văn chương sâu như biển, ngôn tình, võ hiệp, tu tiên còn có huyền huyễn, gần như là không gì không đọc, nhiều truyện như vậy, truyện gì mà không được, hết lần này tới lần khác cô lại xuyên vào một quyển truyện cẩu huyết, hơn nữa còn là mẹ của nữ phụ, ngay cả nữ phụ cũng không cứu vớt được, còn có thể thảm hơn thế sao?Vui mừng chính là mấy ngày trước mới đọc xong quyển truyện này, tình tiết bên trong cô đều nhớ rõ, nếu là mấy năm trước, ngoại trừ tình tiết chính của truyện, thì những thứ khác đã sớm quên mất, có lẽ chờ nhân vật này của cô đi đời nhà ma cũng không biết mình xuyên không.
Kỳ thật Tô Mạn đã rất nhiều năm không đọc loại truyện cẩu huyết này, vốn do em họ bảo cô đọc thử, nói là mẹ của nữ phụ trong sách cùng tên với cô, truyện hay bao nhiêu, thì mẹ nữ phụ cùng tên với cô đáng ghét bấy nhiêu.
Vừa khéo cô thích đọc kiểu này, văn phong của tác giả cũng không tệ, cho dù cẩu