[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidịch
CHƯƠNG 14
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing.
Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://.facebook.com/x2Qing/
https://.wattpad.com/story/261358286-edit-%C4%91am-m%E1%BB%B9-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ở điểm này, lão nhị Chu Hải Vinh đúng là mạnh hơn rất nhiều.
Nam nhân không hiểu phong tình, lớn lên dù đẹp đến mấy đều là cái vỏ rỗng, đây là mẹ cậu Trịnh Nghiên giáo dục cậu, mặc kệ là nam hay nữ, nhất định phải hiểu chuyện biết điều.
Hoàng hôn sắp tàn, sát mặt sông, ở đầu sông bên kia, trên mặt nước ánh lên kim quang lóa mắt.
Tiếu Dao bị cảnh tượng kia hấp dẫn, liền chạy đến bên lan can xem, một đám cò trắng từ gò đất bên sông bay lên, đậu xuống bờ sông bên phía rừng cây.
Có người điều khiển một cái motor thuyền nho nhỏ phóng nhanh trên mặt sông, lưu lại một đạo sóng nước màu trắng, cậu sợ bọn Triệu Lê Hoa không nhìn thấy, vội vàng quay đầu lại nói: "Ai ai ai, mọi người mau nhìn xem, ta dựa người nọ hảo ngưu bức*!"
*Chửi thề
Cậu nhất thời kích động, thế nhưng đã quên thiết lập nhân vật thủy tú trầm tĩnh của mình, câu nói nửa thô nửa không thực sự làm Triệu Lê Hoa và Chu Hải Quyền đều sửng sốt một chút.
Triệu Lê Hoa ngay sau đó liền bật cười, Tiếu Dao lại hoàn toàn đắm chìm trong kỹ thuật của người nọ: "Ta dựa ta dựa ta dựa, dựng thẳng lên tới dựng thẳng lên tới......"*
*Vẫn là chửi bậy
Người lái motor thuyền kia tựa hồ đang cố ý phô diễn kỹ thuật, cũng có thể là đang biểu diễn, đang trong quá trình chạy nhanh đột nhiên chuyển hướng, bắn lên bọt nước rất cao, motor thuyền lại bởi vì chuyển hướng cấp tốc mà nảy lên, gần như dựng đứng 90 độ ở trên mặt sông, kêu một tiếng hống hống ngầu lòi, Tiếu Dao xem đến bấu chặt lan can.
Chờ đến motor thuyền lái đi xa, cậu mới xoay người lại: "Như thế nào lợi hại như vậy."
Triệu Lê Hoa cười nói: "Cái này gọi là lợi hại, cậu không biết trước kia lúc lên cao trung, có một năm nghỉ hè, anh của chị và bọn họ mỗi ngày đi hồ chơi motor thuyền, chị cũng cảm thấy rất ngầu, có thử theo chân bọn họ chơi một lần, kết quả không nghĩ tới bọn họ lái nhanh như vậy, đều sắp bay lên, sợ tới mức chị ngồi một lần đó, cũng không dám đi theo nữa."
Tiếu Dao vội hỏi: "Hải Vinh cũng thường chơi sao?"
Triệu Lê Hoa nói: "Kia đương nhiên."
"Em sẽ nói anhấy dẫn em theo chơi thử, này cũng quá ngầu rồi nha."
Vừa mới dứt lời, liền thấy Chu Hải Vinh cũng lên đây, cười hỏi nói: "Cơm sắp nấu xong rồi, Lê Hoa tỷ mọi người sao còn ở trên này?"
"Anh tới vừa lúc, vừa rồi anh không thấy đâu, trên sông có người chơi motor thuyền, chơi rất hay, Lê Hoa tỷ nói anh cũng biết, anh chừng nào rảnh thì dẫn em đi chơi thử a?"
"Em muốn chơi cái này? Không thành vấn đề a, tùy thời đều có thể, anh cho rằng em không thích chơi cái này đâu."
"Muốn chơi muốn chơi."
"Hiện tại thời tiết còn có chút lạnh, anh sợ thân thể em không chịu nổi, không phải em muốn học bơi lội sao, học bơi lội trước, sau khi học xong, mùa hè cũng tới rồi, anh lại dẫn em đi chơi được không?"
"Được!"
Đối với chuyện Tiếu Dao không biết bơi lội này, Triệu Lê Hoa biểu hiện rất là ngoài ý muốn, xuống lầu thời điểm hỏi nói: "Sao em lại không biết bơi lội a, lúc học trung học trường học không dạy sao?"
Tiếu Dao hỏi lại: "Trung học còn có khóa bơi lội sao?"
"Không có sao?" Triệu Lê Hoa thực giật mình hỏi nói.
Chu Hải Vinh liền nói: "Trường học không giống nhau, có trường dạy, có trường không dạy."
Kiểu trường trung học giống như của Tiếu Dao, tất nhiên không có điều kiện này, Triệu Lê Hoa học trường quý tộc, đừng nói bơi lội, cầm kỳ thư họa đều sẽ dạy, ngược lại bình thường trường học không quá coi trọng yêu cầu thành tích văn hóa của bọn họ.
Bữa cơm hôm nay, Tiếu Dao làm cá trích và cua ngâm rượu trên douban, còn có một món chè anh đào chua ngọt.
Tiếu Dao thật sự không quen với thói quen ăn uống không nói chuyện của Chu gia, vài người ngồi ăn cơm cùng nhau, vài phút nói không được một câu, mọi người đều an tĩnh mà ăn, làm cậu cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cho nên chờ đến khi gà Quý Phi được mang lên, cậu đứng lên tự mình múc cho Chu Hải Vinh một chén canh: "Dì Vương nói đây là gà Quý Phi già, bổ tinh thêm tủy, cường eo kiện vị, còn có thể bổ sung collagen."
Kết quả Chu Hải Vinh không thành thật hỏi: "Em bổ cho anh nhiều như vậy, muốn anh đi chỗ nào phát tiết?"
"Vậy anh không cần uống." Tiếu Dao duỗi tay muốn đem canh gà lấy về, Chu Hải Vinh vội vàng đón lấy: "Chậm, anh muốn uống thêm mấy chén."
Chu Hải Quyền không ngửi được mùi canh gà, chỉ ngửi được mùi vị tình yêu đáng ghét, canh gà anh và Triệu Lê Hoa đều không uống, chỉ uống anh đào, chua chua ngọt ngọt.
Tiếu Dao cảm thấy hôm nay cũng tính là vui vẻ, sau khi tiễn Triệu Lê Hoa cậu liền đi tắm rửa, tắm rửa xong trở lại phòng, thế nhưng thấy Chu Hải Vinh đang ngồi trong phòng, cậu cho rằng Chu Hải Vinh lại muốn thân thiết, liền phòng bị hỏi nói: "Có việc?"
Kết quả Chu Hải Vinh hỏi hắn nói: "Em hôm nay cùng Lê Hoa tỷ bọn họ nói chuyện, nói lời thô tục?"
Tiếu Dao sửng sốt một chút, hỏi nói: "Nói cái gì thô tục?"
"Anh không phải đang hỏi em sao," Chu Hải Vinh nói, "Vừa nãy anh cả nói với anh, hy vọng em về sau ở trước mặt nữ sĩ chú ý chút lời nói, anh còn tưởng rằng em nói cái gì thô tục."
Tiếu Dao nghiêm túc nghĩ nghĩ, nói: "Ta dựa tính sao?"
Chu Hải Vinh cười hỏi: