Tầng kết giới ngũ sắc kia không chỉ bảo vệ linh điền, còn ngăn cản linh khí tràn ra ngoài với mức độ cao, tránh gọi chim muông dã thú đến Linh Thảo Viên.
Nhưng cho dù như vậy, loại linh thú như Bạch hạc, vẫn sớm phát hiện ra sự không tầm thường của những gốc linh thảo này.
Nhưng cách một tầng kết giới ngửi được chút linh khí tràn ra ngoài kia, cùng với việc đứng ở trong kết giới, bị toàn bộ khí tức bao phủ của linh thảo thành thục đập vào mặt, là hai loại trải nghiệm khác nhau một trời một vực.
Bạch hạc hít một hơi thật sâu, trong lúc nhất thời bước đi dưới chân đều có chút lâng lâng.
Nó cũng không hiểu, chẳng qua chỉ là linh thảo cấp 1 bình thường, tại sao Giang Ngư trồng ra lại thơm như vậy chứ?Nhưng mà, đây mới không phải là vấn đề mà loài hạc nên suy nghĩ, hạc chỉ cần có đồ ăn ngon là được!Bạch hạc đến gần cây cỏ Long Huyết, cúi đầu mổ một cành lá, nuốt xuống.
Ô! Ăn vào càng thơm!Giang Ngư thu một ít linh thảo cuối cùng vào, nàng vừa đếm thử, số lượng thu hoạch được của mỗi khối linh điền càng nhiều hơn so với trong tưởng tượng, có vẻ gần hai ngàn ba trăm gốc.
Nàng làm động tác quý trọng sờ cái túi nhỏ treo ở trên tay trái một cái: Mới vừa thu được 6 khối linh điền, bên trong này, lại có hơn hai ngàn linh châu rồi.
Quay đầu nhìn Bạch hạc, tiểu tiên hạc xinh đẹp này đã ăn hết mấy bụi linh thảo rồi, hiển nhiên vô cùng hưởng thụ, còn đang bước lơ lửng vây quanh đám linh thảo run rẩy còn sót lại, dáng vẻ kia, giống như mèo lớn bị thực vật yêu thích của mình hấp dẫn vậy.
Nàng nhớ tới