Sáng hôm sau.
6h30 sáng tiếng chuông báo thức reo lên, Hàn Liên mơ màng tỉnh dậy, xỏ đôi dép bông nhanh chóng đi làm vệ sinh cá nhân.
Đợi đến khi cậu chuẩn bị xong hết đã là 7h, 7h30 sẽ công bố kết quả, Hàn Liên cũng không vội, gọi cho Mạc Thần cùng đi ăn sáng.
"Cậu ăn gì?". Mạc Thần hỏi
"Một phần bít tết, ghi chú thêm nhiều rau cho tôi, da tôi hình như có mụn rồi". Hàn Liên vừa nói vừa xoa mặt.
Mạc Thần khẽ cười:" Mặt cậu mà cũng có mụn được sao? Uống gì?".
"Sao lại không có, dù không có cũng phải bảo dưỡng tốt mới được, chế độ ăn cần cân đối. Uống cacao nóng." Hàn Liên bĩu môi trả lời.
Còn nhớ kiếp trước, là một ảnh đế ngoại hình đối với cậu chính là thứ quý nhất, lúc đó công ty đã kí bảo hiểm cho làn da của cậu tận 38 ngàn đô la Mỹ ( gần 900 triệu VNĐ).
Nhớ lại thời huy hoàng lúc trước, Hàn Liên không khỏi thở dài cho số phận bị đại thần xuyên không nhắm vào. Chắc các tình yêu của cậu sẽ rất đau lòng cho cái chết của thần tượng đi?
Hai người ăn sáng rất nhanh chừng 10 phút đã xong, cả hai liền quyết định trực tiếp tới nơi công bố kết quả luôn, ai ngờ vừa ra tới cửa đã gặp Hàn Diệp cùng Lãnh Phong đi vào.
A? Quả nhiên là tới làm chổ dựa cho Hàn Diệp nha.
Nghĩ vậy, chào cũng chẳng thèm chào, cậu liền trực tiếp xem họ như không tồn tại. Cậu chẳng muốn phản ứng, mấy tên công quân của Hàn Diệp tên nào cũng đầu óc ng.u si được cái thân dưới phát triển.
Lãnh Phong đang định lên tiếng chào hỏi, ai ngờ Hàn Liên đã không nói không rằng mà trực tiếp đi qua, khiến câu chào buổi sáng vừa định ra khỏi miệng bị chặn lại.
"Tiểu Liên cũng thật là, sao lại có thể không chào hỏi như thế? Aizz cũng là em không tốt về em sẽ bảo lại với em ấy, Lãnh Phong bàn bên kia có vị trí khá tốt chúng ta đến đó đi!"
Nói rồi Hàn Diệp vô cùng tự nhiên muốn khoát tay Lãnh Phong kéo đi.
Ai ngờ lại bị Lãnh Phong né sang một bên, nhíu mày nhìn chằm chằm Hàn Diệp, sáng sớm khi hắn vừa đi ra khỏi cửa phòng đã thấy Hàn Diệp đứng đợi ở cầu thang mở miệng muốn mời hắn đi ăn sáng. Tên này muốn gì?
"Hàn Diệp, cậu làm vậy không sợ bạn trai cậu quen sao? Nếu có bạn trai rồi thì làm ơn giữ khoảng cách với tôi!".
Hàn Diệp cả gương mặt trắng bệch:" Anh...anh nói gì vậy? Gì mà bạn trai? Em đâu có"
Anh ta nói vậy là ý gì? Là ghen sao, ghen khi thấy mình đi cùng người con trai khác sao?
Không biết lấy ở đâu ra tự tin, Hàn Diệp vô cùng đinh ninh là Lãnh Phong đang ghen vì vậy y liền mềm giọng giải thích
"Anh đứng lo, họ chỉ là bạn bình thường với en thôi, em...em...chỉ thích..."
Lãnh Phong đưa tay lên ra hiệu Hàn Diệp ngừng nói.
"Đừng nói với tôi là bạn bè có thể đ* nhau, điều đó khiến tôi thật sự kinh tởm." Lãnh Phong nhìn Hàn Diệp đôi mắt hơi lóe lên, nhìn qua vô cùng khủng bố.
"A..anh nói bậy!!". Hàn Diệp hoảng hốt la lên
"Hừ" Lãnh Phong cười lạnh, xoay người rời đi.
*
7h30 hội trường, các thí sinh cơ bản đều đã đã có mặt, họ vô cùng căng thẳng mong chờ, líu ra líu ríu thảo luận.
Hàn Liên cùng Mộ Thần đi tới tìm chổ vắng người yên tĩnh ngồi đợi. Hàn Liên lướt mắt nhìn quanh, ngoài các thí sinh cùng một vài người dẫn đội ra còn có một số báo chí và truyền hình đến phỏng vấn, lễ trao giải lần này được phát sóng trực tiếp trên kênh thế giới vì vậy còn có thêm một số phiên dịch viên đứng xung quanh sân khấu để sẵn sàng giúp đỡ.
Đúng giờ, ban giảm khảo từ sau sân khấu đi ra, ra hiệu cho các thí sinh vào vị trí. Một người đưa ra những lời nhận xét chung về tính suy xét
cũng như tầm nhìn của thí sinh về đề bài, cũng tuyên dương một số cá nhân biết đào sâu vào chủ đề, nhạy bén trong cách lập luận, lời văn chặt chẽ.
"Các bài thi sẽ được chúng tôi đánh giá như sau: lời văn trôi chảy, lập luận thuyết phục cũng như tiếp cận được đề tài, vấn đề trình bày sạch sẽ gọn gàng, vấn đề về ngôn ngữ nữa nếu bạn sử dụng ngôn ngữ quốc tế điểm sẽ cao hơn là sử dụng ngôn ngữ quốc gia... Được rồi, sau đây chúng tôi sẽ công bố kết quả"
"Giải khuyến khích xin chúc mừng thí sinh số báo danh 4 và số 50"
Hàn Liên nhướng mày, số 50 là Hàn Diệp thì phải
Quả nhiên Hàn Diệp vui mừng đứng dậy, vui vẻ ôm lấy vài thì sinh đứng dậy chúc mừng y rồi bước lên nhận thưởng.
Cho dù chỉ là giải khuyến khích nhưng dù gì nó cũng là cuộc thi tầm quốc tế, chỉ cần nắm trong tay cái danh hiệu này thì con đường học vấn tương lai của y có thể gọi là một bước lên trời.
Hàn Diệp bước lên bục cùng số báo danh số 4 ôm lấy nhau, rồi vui mừng nhận thưởng. Hàn Diệp bước lên đài đơn giản phát biểu cảm nhận của bản thân về đề thi trong ánh mắt ngưỡng mộ chúc mừng của bao thí sinh khác.
Tin Hàn Diệp nhận được giải nhanh chóng được những người xem trực tiếp đưa lên thành tin nóng trên diễn đàn trường và các web lớn.
[Á...không hổ là nam thần aaaaaaaaaa!!!!]
[Diệp ca quả là danh bất hư truyền nước ta đã bao nhiêu năm không có giải rồi a, thật đáng chúc mừng, không hổ là con nhà Hàn gia!]
[Lầu trên sai rồi, Hàn gia nhị thiếu thì làm vinh quang đất nước còn vị nào đó thì lại trở thành trò cười cho cả thế giới a (kèm icon khinh bỉ)]
[Ha...cho dù là cướp danh ngạch thì sao? Không phải Diệp Diệp nhà ta vẫn giành được giải hay sao? Tên nào đó hãy cẩn thận đợi khi kết thúc lễ trao giải đừng để bị người ta chặn đánh.]
Trên mạng bàn luận hiện sôi nổi hiện tại không nói tới, Hàn Diệp lúc này đã phát biểu cảm nghĩ xong, vẻ mặt sung sướng khẽ nhếch môi nở một nụ cười tỏa sáng nhìn vào ống kính, hưởng thụ bao ánh mắt ngưỡng mộ.
Nhìn đi, những ánh mắt ngưỡng mộ kia, trung tâm của sự chú ý phải là y mới đúng.
Hàn Diệp nở nụ cười ngư gió xuân, cuối đầu cảm ơn giám khảo thêm lần nữa rồi nhanh chóng bước xuống đài, khi đi qua chổ ngồi của Hàn Liên bước chân y hơi khựng lại.
Hàn Liên nhận ra đưa mắt nhìn lên.
Hàn Diệp cong khóe môi, khẽ nhướng mày trong mắt đầy ý thách thức, còn khẽ lắc cái cúp trong tay.
Hàn Liên hiểu ý trả lại Hàn Diệp một nụ cười tươi tắn nhưng ánh mắt lại sắc lạnh vô cùng.
Hàn Diệp nhún vai xoay người rời đi.
_______________________________________
Ở đây au gửi lời xin lỗi chân thành đến các đọc giả đã đợi au trong tuần qua. Gia đình au hiện tại đang có chuyện nên cả tuần qua au đều off mangatoon nên không nhìn thấu cũng như không rep cmt của các bạn được. Thật sự xin lỗi ????
Truyện convert hay :
Đỉnh Người Ở Rể