Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm

Người Mẫu Ảnh


trước sau

Hàn Diệp từ hôm biết Hàn Liên được Trần Thành mời đi casting thì thường xuyên không trở về nhà vào buổi tối, không biết là đi đâu. Hàn Liên cũng chẳng thèm để ý y làm gì, Cao Phi hôm nay lại ra nước ngoài công tác rồi càng khiến Hàn Liên chán hơn.

Thời điểm này là gần cuối học kì một, các học sinh đều vô cùng tập trung cho kì thi sắp tới, Hàn Liên cũng không vì bản thân xuyên qua mà trễ nãi việc học vì trừ mấy môn toán lí hóa cần tính toán nhiều ra thì môn nào cũng là học lí thuyết hết a. Vừa học kịch bản vừa phải dồn đống kiến thức cứng ngắc kia vào đâu. Hàn Liên bày tỏ bản thân sắp không chịu nổi rồi, phải ra ngoài cho khuây khỏa thôi chứ không thôi lại ngộp chết mất.

Hàn Liên quyết định sẽ ra ngoài chơi nhưng hẹn ai thì vẫn chưa quyết định được. Cao Phi thì cách nửa vòng trái đất đi công tác, Aztecan thì ở thủ đô, Mạc Thần cũng vậy. Ở đây không có ai mà cậu thân hết.

Hàn Liên quyết định, bản thân tự đi dạo siêu thị một mình, sẵn tiện nhìn xem có gì mình thuận mắt không, shopping một trận cho khuây khỏa, với lại cậu cũng không sợ thiếu tiền, không nói tới tiền tiêu vặt cha Hàn cho mỗi tháng không hề keo kiệt, cậu cũng có nguồn tài chính riêng cho mình, tuy tiền không nhiều nhưng chắc cũng đủ để mua không cần nhìn giá.

Nghĩ nghĩ Hàn Liên liền lập tức thay đồ, đi ra đường. Hôm nay hơi nóng nên cậu bận một bộ đồ thể thao ngắn. Quần short ngắn quá đùi làm lộ ra đôi chân trắng nõn xinh đẹp. Lại dùng một cái băng đô màu đen có vài sọc đỏ để đeo lên đầu, lại thêm một đôi bata đỏ hồng nữa. Xong xuôi Hàn Liên thõa mãn đứng trước gương.

"Ây dà, ai mà dễ thương quá dậy ta ơi! Ha ha là mình chứ ai, chậc chậc nhìn xem gu thẩm mỹ của ai lại đẹp như vậy kìa." Tấm tắt khen một hồi Hàn Liên mới thõa mãn, cầm điện thoại và thẻ ra ngoài.

Vừa ra tới cửa thì gặp Hàn Thiên vừa xuống lầu. Hàn Thiên nhìn cách ăn mặc đỏ đỏ hồng hồng vô cùng đáng yêu của Hàn Liên không nhịn được mà lấy điện thoại ra chụp mấy tấm.

Đáng yêu thế này thì ai chịu cho được.

"Tiểu Liên đang định ra ngoài à". Anh hai cưng chiều xoa xoa đầu cậu.

"Vâng, em đi shopping!". Hàn Liên vui vẻ nói

"Ầy da tiếc thiệt lát anh có việc rồi nếu không liền bồi em đi chơi, mà em có tiền không?". Hàn Thiên vô cùng tiếc nuối.

"Có tiền tiêu vặt cha cho."

"Tiền tiêu vặt cha cho thì có bao nhiêu? Đây thẻ của anh, sửa dụng thoải mái." Hàn Thiên hào phóng giơ ra thẻ đen.

"Vậy em không khách khí nhé!". Hàn Liên làm gì có chuyện đưa tới trước mặt mà không ăn. Liền nhanh chóng cầm lấy thẻ chạy nhanh ra ngoài.

"Thằng nhóc này!" Hàn Thiên bất đắc dĩ cười. Nhanh chóng nhìn lại mấy tấm ảnh mình vừa chụp. Thuận tay gửi đi tắm hình anh thấy đẹp nhất cho Lãnh Phong

[Ây chà bé mèo con đáng yêu lại chạy ra ngoài rồi]

Rẩy nhanh Lãnh Phong đã nhắn lại:[ Đi đâu?]

[Tiểu Liên không nói cho mình biết( ´△`)]

[Một tuần giúp cậu chép bài]

[Em ấy nói đi shopping]. Hàn Thiên cực nhanh, cực chuẩn

Hàn Liên đang rất vui vẻ đi trên đường không hề biết bản thân vậy mà đã bị anh hai bán đi.

Cậu vui vẻ dạo siêu thị một vòng, thấy đồ nào đẹp, cái nào vừa mắt thì liền hốt vào giỏ, giá cả hả? Không thành vấn đề, có thẻ đen ở đây mà còn lo không đủ tiền sao?.

Các nhân viên trố mắt nhìn một cậu bé đáng yêu thế mà quơ gần hết cái siêu thị, nhiều đến nội giỏ đầy vung cả lên. Nặng đến bê không nổi mà lạng choạng như sắp ngã, thấy vậy một nữ nhân viên khẽ cười đi tới:" Em muốn thử hết đống đồ này à, để chị đem vào phụ em nhé!".

"Cảm ơn chị!". Hàn Liên đối với nữ nhân viên nở một nụ cười rực rỡ.

Nụ cười này càng khiến những nhân viên nữ bên cạnh rục rịch, tâm hồn người mẹ liền trổi dậy.

Hàn Liên trước tiên thử một bộ đồ quân nhân. Bước ra ngoài đứng trước gương ngắm
bản thân một tí.

Thầm khen bản thân thật có khí phách.

Lúc cậu đi vào trong thay bộ thứ hai thì phòng bên cạnh cũng có người vào thử đồ.

Hàn Liên cũng không để ý nhiều như vậy thử tiếp bộ đồ phong cách Tây Âu.

Đến khi cậu bước ra thì người bên cạnh cũng đi ra. Hai người không hẹn mà cùng nhìn đối phương.

"Lãnh Phong!?? "

"Ồ trùng hợp thật em cũng hay mua đồ ở siêu thị này à?". Lãnh Phong vô cùng 'ngạc nhiên' hỏi.

"Một công tử như anh vậy mà lại đến đây mua đồ ư? Không phải là đặt may riêng à?".

"Ầy, không phải em cũng là một tiểu công tử sao?". Lãnh Phong thấy đối phương bắt chuyện với mình thì vô cùng vui vẻ sáp lại.

"Không nói chuyện với anh nữa tôi thử đồ tiếp đây." Hàn Liên ngắm mình trong gương xong, quay người bước vào phòng thử đồ.

Cứ như vậy hai người đi qua đi lại thử muốn hết kiểu mẫu trong siêu thị mới thõa mãn mà đi thanh toán. Tất nhiên Lãnh Phong cũng phải làm màu, ôm một đống đi thanh toán cùng cậu.

Nhân viên giúp hai người xếp đồ rồi nói:" Hai vị, khi nãy đã có một quý ngài giúp hai vị thanh toán rồi ạ, còn nói muốn gặp hai vị, mong hai vị có thể bớt chút thời gian."

Như đã nói lúc trước, làm gì có chuyện đồ dâng lên đến miệng mà Hàn Liên không ăn, gặp mặt một cái liền có đồ free ngu mới không đi.

"Không đi!". Lãnh Phong lạnh mặt nói

Thấy chưa, có một thằng ngu đang đứng cạnh cậu đây này.

"Em đi!". Hàn Liên cao hứng nói

Lãnh Phong thấy cậu đồng ý, cũng không phản đối nữa, lẽo đẽo đi theo liền bị một ánh mắt khinh bỉ của cậu.

Lãnh Phong:"..." tôi là đang lo lắng cho em gặp người xấu!!!

"Ôi trời, hai người tới rồi tôi cứ tưởng hai người sẽ không chấp nhận lời mời này!". Một ông già người mỹ nhưng lại rãnh dõi tiếng Việt lên tiếng, đi tới giơ tay ra

Lãnh Phong nhanh chóng tiến lên bắt lấy tay ông, hỏi:" Ông là?"

"Ha ha, giới thiệu với cậu tôi là Ear là một nhiếp ảnh gia và là một nhà thiết kế thời trang. Khi nãy ở dưới siêu thị thấy hai người thử đồ rất đẹp nên muốn mời hai người chụp vài tấm cho hãng thời trang của lão đây. Không biết có được không?"

Hàn Liên nghĩ một chút, dù sao bản thân cũng đã quyết định sẽ bước tiếp trên con đường nghệ thuật quả là nên tạo một ít danh tiếng để con đường sau này dễ dàng hơn. Cậu liền nói:" Cháu chào ông, anh ta không chấp nhận thì mặc kệ anh ta cháu chấp nhận ạ!".

"Hửm? Tôi tưởng cậu sẽ là người đầu tiên từ chối chứ?". Ear vuốt râu cười.

"Làm sao có thể, lâu lâu mới có cơ hội được nổi tiếng mà." Hàn Liên tinh nghịch nháy mắt.

Lãnh Phong bình tĩnh nói:" Được ạ."

Tâm tình Ear vô cùng vui vẻ:" Vậy hiện tại đi luôn, xong sớm về sớm."

________________________________

Ui ui ui tui mới thấy bộ này của tui đứng vị trí 46 trong BXH quà, 59 trong BXH vote, 58 BXH like. Trời ơi không tin được luôn.

Cảm ơn mọi người nhiều lắm. Cảm ơn nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu nhìu lắm luôn

(。・ω・。)ノ♡

Truyện convert hay : Một Đêm Nguy Tình: Hào Môn Giá Trên Trời Vợ Trước

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện