Editor: Tĩnh
Động phủ mà Sở Diệp và Lâm Sơ Văn mua, nếu đem ra so sánh với các động phủ khác ở Lưỡng Giới Thành thì thật ra diện tích cũng chỉ ở dạng nhỏ, nhưng nói đi cũng phải nó lại, các động phủ khác thường được do các gia tộc mua rồi có cả phàm nhân giúp họ chăm sóc quản lý, nhưng ở đây Sở Siệp cùng Lâm Sơ Văn chỉ có hai người bọn họ vừa quản lí vừa chăm sóc thì đối với bọn họ cũng đã là quá sức.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đi dạo hết một buổi sáng, cũng không thể đi tuần tra hết toàn bộ động phủ.
.
Được tại _ TRUMTRUY EN.
n et _
“Này động phủ có thể có hung thú ẩn núp không a.” Lâm Sơ Văn hỏi.
Sở Diệp híp mắt mắt, nói: “Có khả năng có a! Để ta xem thử."
Sở Diệp lấy ra la bàn, muốn trinh trắc nội động phủ có hung thú ẩn núp hay không vừa thấy la bàn hiện lên quang điểm liền ngây ngẩn cả người.
Lâm Sơ Văn thấy sắc mặt của Sở Diệp đột nhiên thay đổi, có chút nghi ngờ nói: “Làm sao vậy?
Sở Diệp cười khổ một cái, nói: “Cũng không biết có phải là vận khí của chúng ta là tốt hay kém, mà vừa đến đã gặp thú triều loại nhỏ."
“Mà còn hướng thẳng tới động phủ của chúng ta, mà không phải là hướng tới hai bên động phủ bênh cạnh.”
Sở Diệp cười khổ, nói: “Chúng đang hướng thẳng tới động phủ chúng ta, chẳng mấy chốc sẽ đến đây."
Tới Lưỡng Giới Thành định cư, thì chuyện gặp phải thú triều là chuyện không thể tránh khỏi, Sở Diệp cũng đã cố ý hỏi thăm qua tần suất phát sinh thú triều.
Ở đây khoảng nữa năm hoặc một năm sẽ phát sinh một hoặc hai đợt thú triều loại nhỏ.
Đại khái chỉ mới một tháng trước, nơi đây vừa mới bùng nổ thú triều loại vừa, theo lý mà nói, thì trong khoảng thời gian tới sẽ không phát sinh thú triều mới phải.
Không nghĩ tới, bọn họ mới đến ở ngày đầu tiên liền gặp phải thú triều, không biết có là do hung thú biết nơi này thay đổi chủ nhân, cho nên, muốn ra oai phủ đầu với bọn họ.
Sở Diệp lắc lắc đầu, có chút cảm thán nói, “Ta xem như đã hiểu tại sao cái động phủ này vì cái gì mà giá cả tiện nghi như vậy, nếu là chúng ta chết ở chỗ này, thì Tư Đông Phong liền có thể đem động phủ thu hồi lại, rồi một lần nữa bán cho khách hàng tiếp theo."
Lâm Sơ Văn tức giận nói: “Ngươi nói mê sảng cái gì đấy, đây chỉ là thú triều loại nhỏ mà thôi.....”
Sở Diệp tươi cười, nói: “Ta chỉ vừa nói chơi thôi, chúng ta sao có thể dễ chết như vậy."
Lâm Sơ Văn nhìn lên la bàn thì phát hiện dẫn đầu đàn hung thú có hai con hung thú Chiến Tướng cấp.
Cấp bậc cũng tương đương, Lâm Sơ Văn đối Tuyết Bảo cùng Tiểu Ngân vẫn là rất có lòng tin.
“Tuyết Bảo đi thôi."
Tuyết Bảo sau khi tiến giai Chiến Tướng, còn chưa một lần chân chính chiến đấu, Lâm Sơ Văn vẫn còn rất mong chờ biểu hiện của tiểu hồ ly.
Sở Diệp đem Tiểu Ngân cùng tất cả ong đàn phóng ra, Sở Diệp ong đàn số lượng vẫn luôn không ngừng khuếch trương, càng ngày càng nhiều càng nhiều.
Sở Diệp chỉ có thể đem ong đàn phân tán ra để an trí, một đám thì đặt ở bên trong ngọc trụy không gian, mà ít thì đặt ở túi linh thú, còn một số ít khác thì đặt trong Hồn Thất, nay được thả ra Sở Diệp mới phát hiện số lượng hình như có chút hoành tráng.
Tiểu Ngân hình như ý thức được cái gì đó, mà ở không trung không ngừng bay lượn, một bộ dáng nôn nóng.
Sở Diệp nhìn ong đàn khổng lồ, âm thầm có chút đắc ý, ong đàn nhiều như vậy, tất cả đều là hắn dụng tâm bồi dưỡng ra a!
Sở Diệp khí phách hăng hái nói: “Nuôi quân ngàn ngày, dùng ở một giờ, tất cả cục vàng của ta ơi, bây giờ đã tới lúc các ngươi cho người ta thấy các ngươi không phải chỉ biết ăn cơm trắng, nào bây giờ giết hết đám gia hỏa kia, chỉ cần giết được bọn chúng thu được chiến lợi phẩm thì chúng ta sẽ có đồng vàng, lúc đó muốn Hồn Tinh có Hồn Tinh, muốn mỹ thực sẽ có mỹ thực, muốn gì có đó."
Lâm Sơ Văn nghe những lời động viên trước khi ra trận của Sở Diệp, thần sắc có hơi quẫn bách.
Lâm Sơ Văn cảm thấy Sở Diệp làm có chút lố, bất quá, ong đàn lại rất nể tình.
Đàn ong phe phẩy cánh, như phụ họa cho lời nói của Sở Diệp, trăm vạn ong minh thanh hối thành một mảnh, tiếng gầm cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.
Lâm Sơ Văn có chút tò mò, ong đàn có phải hay không có thể nghe hiểu những gì Sở Diệp nói, hay là lung ta lung tung phụ họa cho vui vậy.
Sở Diệp cắm eo, nhìn ý chí chiến đấu sục sôi của ong đàn thập phần vừa lòng.
Lâm Sơ Văn nhìn bộ dạng hùng hổ của ong đàn, thầm nghĩ: Quả nhiên vẫn là chủ nhất hiểu Hồn Thú của mình nhất."
Hắn trước còn cảm thấy mấy lời động viên của Sở Diệp có chút kỳ ba, nhưng xem kết quả xem, giống như là rất hữu hiệu thì phải.
Sở Diệp trong gần hai năm hắn đã bỏ ra cho Tiểu Ngân cùng ong đàn gồm Hồn Tinh, toái Hồn Tinh cùng phấn hoa, giá trị sớm đã vượt qua một trăm vạn, Sở Diệp cảm thấy hiện tại chính là lúc hắn nghiệm thu thành quả.
Tuyết Bảo chạy ra ngoài, Tiểu Ngân suất lĩnh ong đàn, hấp tấp đuổi theo phía sau.
Khi thú triều phát sinh thì đối với những Hồn Sủng Sư không có thực lực thì đó là tai nạn lăm đầu, còn với những Hồn Sủng Sư có thực lực thì đó chính là cơ hội phát tài.
Trong mắt những Hồn Sủng Sư có thực lực thì thú triều chính là món hời được dâng tới miệng!
Lâm Sơ Văn nhìn ong đàn lao đi cười khanh khách nói: “Ý chí chiến đấu của Tiểu Ngân cũng không thua gì Tuyết Bảo a!”
Sở Diệp cười, nói: “Bị nhốt lâu như vậy, thật vất vả mới có cơ hội chiến đấu."
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Chúng ta cùng qua đi nhìn xem."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo."
.....!
Tiền gia.
“Gia gia, giống như có thú triều loại nhỏ hướng tới hàng xóm cách vách chúng ta kìa.” Tiền Tiểu Duyệt nói.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn là dựa vào la bàn để phát hiện thú triều, còn những người cư trú ở Lưỡng Giới Thành lâu năm, thì sẽ có một ít thủ đoạn độc đáo để có thể phát hiện thú triều.
Tiền lão thái gia cau mày, nói: “Như thế nào lại nhanh như vậy lại phát sinh thú triều, ở Lưỡng Giới Thành chẳng lẽ là càng ngày càng không yên ổn?
Tiền Dung nhíu mày, nói: “Hẳn là không đến mức đi, chỉ là thú triều loại nhỏ mà thôi.
Tiền lão thái gia cau mày, nói: “Hy vọng là như thế đi."
“Gia gia, chúng ta có cần phái người đi hỗ trợ không?” Tiền Tiểu Duyệt thật cẩn thận hỏi.
Tiền lão thái gia thở dài, nói: “Nhà chúng ta chẳng có mấy ai am hiểu chiến đấu cả, trước cứ quan sát đã, nếu không ổn thì Hồ gia chất chấn sẽ ra tay."
Tiền Dung xoay chuyển tròng mắt, nói: “Hai người hàng xóm mới tới này không biết có qua được lần thú triều này không."
Tiền Trì lo lắng sốt ruột nói: “Hai người hàng xóm mới tới này không có kinh nghiệm ứng phó thú triều, nếu họ làm không tốt, nói không chừng sẽ liên lụy tới chúng ta."
Tiền lão thái gia thở dài, nói: “Bảo mọi người trong gia tộc làm tốt công tác chuẩn bị chống đỡ thú triều.”
......!
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn chạy tới địa điểm giao chiến, hung thú tiến tới có trên trăm con,