Mặt thẹo ý đồ muốn cùng Điêu Mục Thanh Ưng chạy trốn, nhưng Sở Diệp không nghĩ sẽ cho họ tội nguyện, thả ra một bộ phận Ngân Sí Ong chạy đi công kích mặt thẹo.
Thấy Điêu Mục Thanh Ưng bên này đại thế đã mất, Sở Diệp đem ánh mắt chuyển dời đến tiểu hồ ly cùng Tiểu Thải bên này.
Tiểu hồ ly mang theo Thất Thải Huyễn Điệp, đang cùng mấy con Chiến Tướng Ma Lang đánh nhau.
Tiểu hồ ly hồ hoặc phối hợp với ảo thuật của Tiểu Thải, một khi phát động liền đem mấy chỉ Ma Lang mê hoặc rồi cho chúng giết hại lẫn nhau.
Tiểu Thải khi còn là Sĩ cấp cấp 9, thì đã có thể phối hợp tiểu hồ ly phát động ảo thuật, mê cảm cả Chiến Tướng Hồn Thú để chúng giết hại lẫn nhau, hiện giờ Tiểu Thải đã tiến giai Chiến Tướng, một hồ một điệp liên thủ năng lực mê hoặc đã tăng rồi mấy lần.
Nếu là hung thú hoang dại, một khi lâm vào ảo cảnh là rất khó thoát ra.
Bất quá mấy chỉ lang thú này đều là có chủ, nên khi đám lang thú bị mê hoặc, chẳng được bao lâu thì đã tỉnh lại.
Tiểu hồ ly tốn không nhỏ sức lực, để mê hoặc mấy chỉ lang thú, nhưng khi nhìn thấy mấy chỉ lang thú tỉnh táo lại liền tức khắc giận dữ, cảm thấy mị lực của bản thân bị suy giảm.
Sở Diệp thấy tình huống như vậy, phất phất tay thì một đàn lớn Ngân Sí Ong bay qua.
Nhìn thấy ong đàn bay lại, mấy Hồn Sủng Sư lập tức sử dụng hồn lực, ngưng tụ thành lá chắn, ngăn cản ong đàn xâm lấn.
Sở Diệp cũng không trông cậy vào ong đàn có thể cắn chết mấy tên Hồn Sủng Sư kia, chỉ là muốn cho ong đàn hạn chế hành động của nhóm người kia.
Bên trong ong đàn có Ngân Nhất hổ trợ, nên sức chiến đấu đã gia tăng không ít.
Mấy Hồn Sủng Sư ngưng tụ hồn lực thành lá chắn, nhưng không ngừng bị va chạm đã có chút lung lay sắp đổ.
Mấy Hồn Sủng Sư nỗ lực duy trì hồn lực cho lá chắn, Hồn Sư thân thể tố chất sẽ luôn tốt hơn so với Hồn Sĩ rất nhiều, nhưng cũng họ cũng chỉ được tạo ra bằng xương bằng thịt, một khi lá chắn bị rách thì chắc chắn sẽ bị Ngân Sí Ong cắn xé.
Tiểu hồ ly xem thấy mấy Hồn Sư đã bị Ngân Sí Ong cuốn lấy, thì vui sướng liền phát động mị hoặc.
Tiểu Thải ở không trung bay múa, nháy mắt liền tạo ra ảo cảnh.
Lâm Sơ Văn hướng tới ba con lang thú ném ra một lọ dược tề, bình vỡ dược tề trong bình tràn ra, một đoạn sương mù màu hồng phấn phiêu tán ra, kỷ năng mê hoặc của tiểu hồ ly cùng Tiểu Thải đã đủ cường hãn, bất quá Lâm Sơ Văn cũng không ngại mua thêm một phần bảo hiểm.
Dưới sự hổ trợ của dược tề ba đầu lang thú hoàn toàn chìm vào ảo cảnh.
Tiểu hồ ly ngồi xem ba đầu lang thú đánh tới vui vẻ, cao hứng mà nhảy tới nhảy lui.
Trong ba đầu lang thú có một con là Phệ Thiên Tham Lang Chiến Tướng cấp 6, loại này thích nhất là ăn thịt sống, thập phần hung tàn, sức chiến đấu cũng không tầm thường.
Hai đầu Chiến Tướng cấp 4 đều là Kim Bối Thương Lang, huyết mạch lại kém hơn con Phệ Thiên Tham Lang không ít.
Dưới tác dụng của ảo cảnh, hai đầu Chiến Tướng cấp 4 đã đem con lang thú cấp 6 trở thành địch nhân, liều mạng mà vây công con Phệ Thiên Tham Lang Chiến Tướng cấp 6.
Thực lực của con Phệ Thiên Tham Lang kia thật ra chỉ mới là sơ trung kỳ thôi, nên khi hai con Kim Bối Thương Lang liên thủ vậy công cũng phải bó tay.
Mắt thấy một con lang Chiến Tướng cấp 4 sắp không xong tiểu hồ ly liền vươn móng vuốt, cho con lang cấp 6 một vuốt, duy trì lại sự cân bằng cho cục diện.
Mấy Hồn Sư của Ô Phong đạo tặc đoàn, nhìn thấy Hồn Sủng của mình đang giết hại lẫn nhau, một đám cũng không thể làm gì được, bởi bọn họ đang bị ong đàn vây phá, không thể tập trung tinh hồn lực để hổ trợ cho Hồn Thú.
Điêu Mục Thanh Ưng dưới sự công kích của ong đàn thể lực đã càng ngày càng kém.
Điêu Mục Thanh Ưng bị ong đàn cắn cho cả người xưng lên không thể làm gì khác, chỉ có thể cố gắng lắc mình để cho đám ong rớt khỏi ngươi nó.
Bởi người ta nói đừng chọc vào tổ ong dù là trời cũng khó giúp bạn.
Tiểu Ngân không muốn bị Ngân Tiểu Nhị đoạt nổi bật, suất lĩnh ong đàn phát động sóng âm công kích.
Mấy trăm chỉ Ngân Sí Ong liên hợp lại, phát động sóng âm công kích, uy lực là không phải nhỏ.
Điêu Mục Thang Ưng sau khi nhãn lực bị hao tổn chỉ có thể dựa vào thanh âm mà phân rõ phương hướng, nay lại chịu Sóng Âm Công Kích, nên khả năng phân biệt âm thanh đã bị ảnh hưởng, nên đã đụng đầu vào một gốc cổ thụ.
Ong đàn không ngừng dây dưa với Điêu Mục Thanh Ưng, mà thân hình của Điêu Mục Thanh Ưng đã không còn nhận ra được, bởi vì do bị ong đàn vây chập nên giờ cả thân hình đã phình ra hơn một vòng.
“Chạy.” Thấy rõ tình thế, mặt thẹo rốt cuộc cũng quyết định rút lui.
Bây giờ thà chạy còn hơn là để cho toàn quân bị diệt.
Vốn tưởng là vụ làm ăn dễ dàng, nhưng không ngờ lại trở thành như vậy, trong lòng mặt thẹo thật đã có chút bi phẫn.
Nhiều năm như vậy, Không Minh lão tổ đã liên tục truy nã bọn họ nhưng chẳng làm được gì, nay lại gặp phải thảm cảnh này, dù không muốn nhưng cũng phải bỏ chạy.
Vì lần may phục này mà tên mặt thẹo đã bỏ ra không ít tiền, từ chợ đen để mua tin tức về Sở Diệp và Lâm Sơ Văn.
Theo tin tức do chợ đen cung cấp thì Lâm Sơ Văn khế ước hai con Hồn Sủng một là một con tuyết hồ Chiến Tướng cấp 3 và một con Thất Thải Huyễn Điệp Chiến Tướng cấp 1, còn Sở Diệp thì khế ước một con Ngân Sí Ong Chiến Tướng cấp 3 và một con Bạch Li Miêu, Hồn Sủng mà hai người bọn họ khế ước đều loại không quá thích chiến đấu.
Mặt thẹo hận chết tên bán tin tức kia, con tuyết hồ của Lâm Sơ Văn rõ ràng là cấp 4, còn con Thất Thải Huyễn Điệp cũng là cấp 2, mà tin tức về Sở Diệp lại càng sai tới thái quá, đối phương khế ước Ngân Sí Ong Chiến Tướng căn bản là không phải một con, mà nó còn không phải cấp 3 mà là cấp 4.
Tin tức sai chồng chất, mà còn giám đồi hắn giá trên trời.
Mặt thẹo âm thầm hoài nghi người cho hắn tin tức, có phải hay không cố ý hố hắn, cố ý đem thực lực của Sở Diệp hạ thấp, làm cho hắn khinh địch.
Người của Ô phong đạo tặc đoàn muốn chạy, Lâm Sơ Văn tức khắc có chút nóng nảy.
Một trận chiến này Sở Diệp đã bại lộ ra ba con Chiến Tướng Ngân Sí Ong, nếu truyền ra ngoài, thì không khỏi sẽ làm người ta hoài nghi bọn họ có thủ đoạn đặc thù để bồi dưỡng ra Chiến Tướng Hồn Thú, tốt nhất vẫn là đem những người này diệt khẩu hết, dù gì tất cả cũng không phải thứ tốt lành gì.
“Tuyết Bảo, đừng tha cho bọn họ.” Lâm Sơ Văn nói.
Tuyết Bảo là trước đó đã tiến giai lên cấp 4, lại ăn vào đại lượng Cửu Vĩ Hồ Thảo, nên huyết mạch của Tuyết Bảo đến trung cấp nhưng hiện tại đã lâm vào bình cảnh.
Tuyết Bảo đã bỏ ra nhiều sức như vậy, tự nhiên cũng không muốn buông tay.
Người của đạo tặc đoàn đã ném ra mấy cái khói mê đạn, chạy trối chết.
Sở Diệp tay cầm la bàn, có thể nhẹ nhàng phát hiện ra hướng đi nhóm đạo tặc, nên đã triệu hoán ong đàn đi trước truy kích.
Sở Diệp và Lâm Sơ Văn cùng nhóm đạo tặc dây dưa hơn một lúc, thì nhóm đạo tặc đã toàn quân bị diệt, trận chiến cũng đã kết thúc.
Mấy con Điêu Mục Thanh Ưng và mấy con ma lang đều đã chết trong rừng, như vậy Ô phong đạo tặc đoàn đã vô thanh vô thức đã bị diệt.
Đại chiến qua đi, ong đàn tổn thất gần ngàn con, có một nửa Ngân Sí Ong, đều là chết dưới chiêu Tử Vong Ngưng Thị của Điêu Mục Thanh Ưng.
Còn mấy con chiến lang kia, tuy rằng đã chịu Tuyết Bảo cùng Tiểu Thải mê hoặc, để giết hại lẫn nhau, nhưng đến cuối cùng con ma lang Chiến Tướng cấp 6 kia bỗng nhiên