Editor: Tĩnh
Tuy Tư Không Minh lão tổ sớm đã phát hiện không ổn, cùng ứng đối cũng coi như là kịp thời, nhưng nạn châu chấu vẫn là như hoa mở mùa xuân mà xảy ra.
Đại lượng châu chấu cũng đã bắt đầu tiến vào hoang dã, khắp nơi gặm nhắm thảm thực vật.
Sở Diệp thông qua lưu ảnh thạch, mà nhìn thấy đại lượng châu chấu đang bay khắp nơi, nhíu mày nói: “Đám châu chấu này hình như có không ít con có màu sác lạ."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Trong đám châu chấu có xuất hiện Cự Xích châu chấu.”
Loại Cự Xích châu chấu này, có thể tích lớn hơn châu chấu bình thường khoảng ba bốn lần, loại châu chấu này có sức ăn rất lớn, lực công kích và khả năng phòng ngự của chúng rất cao, nơi mà chúng đã đi qua, sẽ không còn một ngọn cỏ.
Châu chấu ăn càng nhiều thì phản hồi lực lượng của chúng sẽ càng lớn, số trứng nở ra sẽ càng nhiều.
Mà loại Cự Xích châu chấu này là lần đầu bọn họ gặp hẳn là loài mới.
Lâm Sơ Văn nhìn hình ảnh, nói: “Nạn sâu bệnh lan nhanh như vậy, sớm muộn gì sẽ lan tràn đến Lưỡng Giới Thành."
Sở Diệp híp mắt, nói: “Thật là phiền toái!”
Lâm Sơ Văn chống cằm, thầm nghĩ: Không Minh lão tổ hiện tại sợ là đã sứt đầu mẻ trán.
Dù cho là lão tổ hô mưa gọi gió, thì khi gặp nạn sâu bệnh cũng khó mà giải quyết.
Lâm Sơ Văn cùng Sở Diệp nói chuyện, thì một đạo tin tức được truyền tới.
Sở Diệp xem xét tin tức được truyền tới, nhướng mày, nói: “Lưỡng Giới Thành vừa mới tuyên bố một cái nhiệm vụ liên quan đến Linh Hầu thôn.".
Mười vạn hoang man tuy rằng hẻo lánh ít dấu chân người, nhưng kỳ thật vẫn tồn tại một ít thôn xóm của dân bản xứ, mà những thôn xóm định cư nơi hoang dã như vậy, lại hay xuất hiện không ít người tài cùng những bí kỷ bất truyền.
Tỷ như Linh Hầu thôn, trong thôn có rất nhiều người nuôi dưỡng linh hầu, nghe nói trong thôn này còn có một con Trăn Hầu Chiến Tướng cấp 9, chiến lực cực cường, được mọi người trong Linh Hầu thôn xem là thần bảo hộ.
Thật ra Linh Hầu thôn cũng giống như các thôn khác, họ rất không thích có người lạ đặt chân vào trong thôn của họ.
Từ khi Lưỡng Giới Thành thành lập đến nay, Linh Hầu thôn cùng Lưỡng Giới Thành cũng không có liên hệ nhiều lắm, hiện giờ đại khái là do không còn biện pháp, cho nên mới tới cầu cứu Lưỡng Giới Thành.
Lưỡng Giới Thành liền đem yêu cầu của Linh Hầu thôn, thành nhiệm vụ rồi tuyên bố ra ngoài.
Theo Sở Diệp biết, Lưỡng Giới Thành từ khi thành lập Không Minh lão tổ đã rất hy vọng, có thể cùng những bộ lạc bản xứ thiết lập quan hệ ngoại giao, bù đắp, nhưng đáng tiếc, những thôn xóm đó vẫn luôn an phận ở một góc, tự cấp tự túc, bọn họ đối với đề nghị của Không Minh lão tổ cũng không có hứng thú, trước mắt nếu có thể mượn được sức của những thôn xóm thì sẽ là rất tốt, chỉ tiếc hiện tại Lưỡng Giới Thành thân mình còn khó bảo toàn, thật sự là không tìm ra được nhân thủ để trợ giúp.
“Linh Hầu thôn, gần đây có một đám Huyết Linh quả muốn thành thục.” Huyết Linh quả ẩn chứa một lượng khí huyết cực kỳ phong phú, có thể đề cao được huyết mạch của Hồn Thú giá trị vô cùng xa xỉ.
Huyết Linh quả ở Linh Hầu thôn còn phải bảy tám ngày nữa mới thành thục, nếu nạn châu chấu di chuyển đến đó, thì Huyết Linh quả chất chấn sẽ bị châu chấu ăn không còn, chẳng những Linh Hầu thôn sẽ tổn thất thảm trọng, châu chấu đàn cũng sẽ nhờ đó mà gia tăng thêm thực lực.
“Ta nhớ rõ ở Linh Hầu thôn còn nổi danh nhờ vào Hầu Tửu thì phải?” Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy.
Bọn họ lấy đó làm giao dịch để nuôi sống nhau."
Trước đó khi chợ chung diễn ra, Linh Hầu thôn cũng có phái người tới tham gia, tổng cộng bán ra một trăm bình Hầu Tửu thì phải.
Trong Hầu Tửu có ẩn chứa linh khí phong phú, một trăm bình Hầu Tửu khi đó chỉ trong chớp mắt đã bị tranh mua hết.
Sở Diệp thu được tin tức có chút chậm, nên khi muốn mua rượu thì đã không còn, nên đành phải thôi.
Nếu hắn tiếp nhiệm vụ này, nói không chừng còn có cơ hội nếm thử Hầu Tửu của Linh Hầu thôn.
“Ngươi muốn nhận nhiệm vụ này?” Lâm Sơ Văn hỏi.
Sở Diệp gật đầu, nói: "Đúng vậy, nhiệm vụ này thù lao rất phong phú, một trăm trái Huyết Linh quả lận đó."
Nếu có đám Huyết Linh quả đó hắn có thể nhờ nó để giúp cho chiến lực của Ngân Sí Ong cấp 9 lại tăng lên thêm một ít, kể từ đó, khi lần sát khí tiếp theo được luyện ra thì tỷ lệ Ngân Sí Ong tiến giai Chiến Tướng thành công sẽ được đề cao thêm một ít.
Tiểu Bạch đôi mắt lượng lượng nhìn Sở Diệp, nói: "Ngươi tiếp nhiệm vụ này là đúng."
Sở Diệp mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Thật là khó có được a! Tiểu Bạch lại sẽ có lúc phụ họa cho hắn, gia hỏa này hơn phân nữa là vì rượu của Linh Hầu thôn nên mới muốn tới đó.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Cũng được, vậy chúng ta khởi hành thôi.”
Nhiệm vụ mà Linh Hầu thôn đưa ra được rất nhiều Hồn Sư thấy hứng thú, nhưng hiện tại Hồn Sư ở Lưỡng Giới Thành đều không có phương pháp phân thân để đi làm nhiệm vụ, cho nên, nhiệm vụ rất dễ dàng bị Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đoạt đi.
Biết được Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cư nhiên còn có thời gian rảnh để nhận thêm nhiệm vụ, Hồ Minh Nguyệt không khỏi có chút ghen ghét hai người.
Nhận nhiệm vụ, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn dựa theo địa đồ, ngồi trên lưng tiểu hồ ly để đến Linh Hầu thôn.
Bên ngoài Linh Hầu thôn có trồng các loại cây ăn quả mà số cây ăn quả đó được trồng bao quanh Linh Hầu thôn.
“Vạn Mộc linh trận.” Sở Diệp thầm nói.
Vạn Mộc linh trận này là một loại linh trận cơ bản, thường được các thôn xóm có gieo trồng linh quả sử dụng, mà nó còn có công năng phòng ngự cùng ẩn nấp, linh mộc khi kết trái vừa có thể dùng để ăn, có thể xem như là hòn đá để chọi chim.
“Nơi này cũng có trận pháp sao?” Lâm Sơ Văn tò mò nhìn Sở Diệp nói.
“Cái trận pháp này cho dù là ta thì chỉ sợ chỉ có thể bố trí một phần nhỏ mà thôi, việc muốn bố trí Vạn Mộc linh trận cũng không phải là một việc đơn giản.”
Linh trận đối với mỗi một thân cây một vị trí, loại cây, đều có quy định nghiêm khắc, mỗi một thân cây đều có tác dụng riêng của nó.
Lâm Sơ Văn nghiêng đầu, nói: “Linh hầu thôn có trận pháp sư? Nếu không sao có thể bài ra một cái linh trận to như thế này.”
Sở Diệp híp mắt, nói: “Hiện tại không biết còn hay không, bất quá, ta có thể khẳng định trước đây là có."
Vạn Mộc linh trận không phải là trong một sớm một chiều có thể bố trí ra, nơi này mỗi một cây thụ linh đã có tuổi thọ ít nhất cũng đã vượt qua 300 năm, cái trận pháp này hẳn là đã được bố trí một đoạn thời gian.
Nghe nói không ít thôn xóm bản xứ ở nơi hoang dã, đều có lịch sử thập phần lâu đời vậy nếu xét theo như vậy thì đó là sự thật.
Đứng ở bên ngoài Linh Hầu thôn, Sở Diệp liền thấy được không ít những con khỉ nhỏ đang không ngừng nhảy nhót.
Mấy con khỉ nhỏ nhìn chằm chằm Sở Diệp một hồi, bỗng nhiên cầm lấy trái cây trong tay, hướng tới Sở Diệp rồi ném qua, ném xong, trong miệng còn phát ra khanh khách tiếng cười.
Một con Ngân Sí Ong bay lại, ngăn ở trước mặt Sở Diệp đoán lấy quả trái cây bị ném qua.
Con khỉ nhỏ thấy công kích đã bị ngăn lại, có chút tức giận múa may đôi tay, trong miệng phát ra từng trận hô cùng tiếng động.
Theo tiếng kêu của con khỉ nhỏ, trong rừng cây lại xuất hiện ra không ít con khỉ nhỏ, chạy ra.
“Chi chi, chi chi.....” Bầy khỉ hô bằng dẫn bạn, mấy trăm con khỉ liền nhảy ra.
Trong lúc nhất thời, đủ loại trái cây, từ bốn phương tám hướng bay tới chổ bọn họ.
Ngân Sí Ong nhanh chóng tứ tán bay ra xung quanh Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đem số trái cây bị ném qua, tất cả đều bị đoán lại.
Sở Diệp nhìn mấy con khỉ, thầm nghĩ: Linh Hầu thôn không hổ là Linh Hầu thôn, khỉ thật không ít, bất quá, nếu so ra vẫn là Ngân Sí Ong của hắn nhiều hơn.
Trái câu bị mấy con khỉ nhỏ ném qua, đều có phẩm chất không tệ, Ngân Sí Ong tiếp được trái cây, phần lớn là trực tiếp bỏ vào miệng ăn, mấy con khỉ nhỏ thấy tình hình như vậy thì càng tức giận chi chi kêu lớn.
Sở Diệp nhìn mấy con khỉ nhỏ đang tức muốn hộc máu kia, âm thầm buồn cười.
Sở Diệp nhìn mấy con khỉ nhỏ ở trên cây liền bĩu môi, Linh Hầu thôn này có nghi thức hoan nghênh thật đúng là đặc sắc.
Một cái lão giả mang theo vài người đi ra, “Là Sở đạo hữu, Lâm đ*o hữu tới."
Sở Diệp chắp tay, nói: “Gặp qua đạo hữu, các hạ đây chính là tộc trưởng của Linh Hầu thôn đi."
Khế ước thú sẽ ảnh hưởng tới phần nào đó dung mạo của chủ nhân, nên người Linh Hầu thôn khế ước chủ yếu là Linh Hầu nên bộ dạng cũng có đôi chút tương tự.
Sở Diệp nhìn sơ ngang nhóm người ra đón bọn họ của Linh Hầu thôn trưởng