Editor: Tĩnh
Thời gian thoi đưa, đảo mắt lại qua hơn hai tháng.
Hai tháng qua, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn thường đi quanh các thôm lân cận để phóng ong, săn thú, thuận tiện bán dược tề, ngày tháng trôi qua đi vô cùng yên ổn.
Sức ăn của Tiểu Ngân càng lúc càng lớn, một tháng liền phải hấp một viên Hồn Tinh giá trị 150 đồng vàng, Lâm Sơ Văn cũng rất yêu thương Tiểu Ngân, thường sẽ vì Tiểu Ngân mà phối trí một ít dược tề hữu ích cho việc trưởng thành, nhờ vừa được ăn ngon uống bổ nên qua không bao lâu, Tiểu Ngân liền nhanh chống tiến giai vào cấp 5 và cấp 6.
Tiểu Ngân tiến giai không lâu, Tuyết Bảo cũng tiến giai cấp 6.
Hai đứa nó sau khi song song tiến giai, vạn vật sống lại mùa xuân cũng đã đến.
Mùa xuân vừa đến, trong núi liền có cạnh tương trăm hoa đua nhau nở rộ, Tiểu Ngân và ong đàn cũng bắt đầu hoạt động trở lại, nhờ đó không cần Sở Diệp lại lo lắng phải đi tìm kiếm phấn hoa.
Sở Diệp để buồng ong ở bên trong, nhìn ong đàn vay tới bay lui, mà cong cong khóe miệng.
Trước đó, hắn vì đàn ong mà đã tiêu phí không ít, hiện giờ cuối cùng cũng tới lúc thu hoạch lại rồi.
Trong khoảng thời gian này, ong đàn số lượng không ngừng mở rộng, phấn hoa lại không thiếu, sản lượng mật ong cũng từ đó mà tăng theo, bán đi cũng sẽ thu vào một bút lợi nhuận không nhỏ.
“Ong ong ong” một trận mang tiếng ong minh vang lên mang theo vài phần vui mừng vang lên.
Sở Diệp nhìn một đám Ngân Sí Ong đang kéo một cái tổ ong thật lớn và bay tiến vào.
Sở Diệp nhìn Tiểu Ngân, nhăn nhăn mày, nói: “Ngươi lại đi tìm phiền toái?”
Tiểu Ngân gật gật đầu, “Ân” một tiếng, tỏ vẻ ong đàn bên kia có mấy lão gia hỏa không chịu nói đạo lý, cũng không chịu tán thành hắn làm ong chúa, rõ ràng hắn mạnh như thế mà, con tiểu ong chúa trong núi nếu mà cùng hắn so sánh thì chính là một con gà bệnh, mà đám lão gia hỏa thật là một chút ánh mắt cũng không có.
Sở Diệp cười khổ một chút, bên trong đại