Editor: Tĩnh
Tiến giai Chiến Tướng, Tiểu Ngân ở không trung bay một vòng lại một vòng, để pho bài thực lực của bản thân cho ong đàn thấy.
Ong đàn tạo thành các loại phương trận, tỏ vẻ chúng đối với Tiểu Ngân là thần phục vô điều kiện.
Bên trong sơn động, ong đàn bay múa, tiếng ong ong của ong đàn vang lên không ngừng.
Hết đợt này đến đợt khác từng tiếng ong ong vang lên, làm Sở Diệp nhớ tới mấy năm trước, lúc đó hắn ẩn núp ở trên núi cả ngày chỉ để chuẩn bị khế ước với Tiểu Ngân.
Mà ngày đó, ong đàn cũng đang chúc mừng tân vương đăng cơ, cũng phát ra từng tiếng ong ong như vậy.
Mấy năm đi qua, Tiểu Ngân rốt cuộc cũng có được vinh quang thuộc về hắn, lại nói tiếp, lần vinh quang này đủ chấn nhíp người khác.
Tiểu Ngân cùng ong đàn nhảy múa suốt mấy cái canh giờ, rốt cuộc cũng mệt mỏi, liền bay lên đỉnh đầu Sở Diệp, Sở Diệp kêu rên một tiếng.
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp một cái, có chút nghi hoặc nói: “Làm sao vậy? Không thoải mái sao?
Sở Diệp lắc đầu, “Không có gì, chỉ là Tiểu Ngân hiện tại quá nặng."
Tiểu Ngân đè trên đỉnh đầu của hắn, giống y như có một cái quả cân đang đè ở trên đầu vậy đó.
Sở Diệp trước kia vẫn luôn nói giỡn là Tiểu Ngân ăn nhiều, nên giảm giảm béo, nhưng nay Sở Diệp mới thật sự cảm thấy Tiểu Ngân nên giảm giảm béo là vừa.
“Thật là y heo không sai chút nào.” Sở Diệp oán giận nói.
Tiểu Ngân huy động cánh, quạt phành phạch trên đầu Sở Diệp, tỏ vẻ bản thân đang rất tức giận.
Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Tiểu Ngân vừa mới dung hợp Kim Cương Sát, nên sẽ có một ít đặc tính của Kim Cương Sát mà thôi qua một đoạn thời gian, liền sẽ bình thường lại thôi."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Hy vọng là như thế.”
Tiểu Ngân thích nhất lấy đỉnh đầu hắn làm ổ, nếu mà vẫn luôn nặng như vậy thì cái đầu hắn không biết sẽ ra sao?
Sở Diệp tốn mấy ngày để củng cố tu vi, Lâm Sơ Văn cũng thừa dịp này, sửa sang lại mấy cái nhẫn không gian cùng túi trữ vật.
Mấy cái đạo cụ không gian của bọn họ đều tràn đầy.
“Chúng ta quay lại Tử La Tông xem tình hình.” Sở Diệp trầm ngâm một chút nói.
Nghĩ đến mật đạo ở Tử La Tông, Sở Diệp vẫn còn có chút lưu luyến.
Lần trước thông qua mật đạo mag lẻn vào Tử La Tông, hắn khi đó chỉ là Hồn Sĩ, này hắn đã là Hồn Sư, hành động liền dễ dàng hơn một ít.
Sở Diệp cảm giác được linh hồn lực của chính mình đã dâng lên rõ ràng, lại đi Tàng Bảo Các nhìn xem, nói không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Lâm Sơ Văn chần chờ một chút, “Trở về ngây lúc này sao?
Sở Diệp có chút không cam lòng nói: “Lần trước rời đi quá vội vàng, ta cảm thấy chúng ta không có lục soát sạch sẽ!
Tử La Tông chính là đại tông môn, những thứ mà hắn lấy từ Tử La Tông tuy rằng không ít, nhưng so số lượng tài nguyên khổng lồ của Tử La Tông thì nhiêu đây cũng không tính cái gì.
Mà Tử La Tông đã chết hai Hồn Vương và hai đầu Vương cấp Hồn Thú a!
Di sản của hai cái Hồn Vương cùng đầu của hai Vương cấp Hồn Thú, không biết ai sẽ may mắn lấy được mấy thứ đó đây.
Nghĩ đến bảo vật ở Tử La Tông, Lâm Sơ Văn cũng có chút không cam lòng.
Lâm Sơ Văn do dự hồi lâu, gật đầu, nói: “Đã qua một đoạn thời gian bây giờ ở đó đã có không ít thế lực."
“Yên tâm, ta biết đúng mực."Sở Diệp bảo đảm nói.
.....!
Trước nay kế hoạch luôn không đuổi kịp biến hóa, ngây khi Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn trở lại Tử La Tông liền bị dọa sợ.
Tử La Tông bây giờ tu sĩ đều là từ bốn phương tám hướng hội tụ lại đây ngư long hỗn tạp, vô cùng hỗn loạn.
Tin tức Tử La Tông bị huỷ diệt vừa truyền ra, thì tu sĩ đến đây càng ngày càng nhiều.
Thanh Vân Tông, Thất Hà Tông phản ứng nhanh nhất, Tử La Tông huỷ diệt thì từ ngày thứ ba, trưởng lão hai tông liền mang theo không ít đệ tử tinh nhuệ đuổi lại đây.
Hai bên tông phái vừa đến liền tiến hành phân chia ra quản lý Tử La Tông, những tán tu có mặt ở đó cũng bị đuổi đi.
Khi Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn trở lại Tử La Tông, thì Tư La Tông đã bị hai tông khác chiếm cứ.
Hai tông ở chung quanh Tử La Tông, thiết lập cảnh giới, nếu không có mện lệnh mà cố ý muốn vượt qua cảnh tuyến, sẽ bị giết ngay tại chỗ.
“Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông tính toán chia đều di sản Tử La Tông?
Lâm Sơ Văn gật đầu, “Chất là vậy.”
Sở Diệp nhấp môi, nói: " Hai cái tông môn cũng qua bá đạo!” Đây là tính toán dù một chút thừa canh cũng không cho tán tu đây mà.
Sở Diệp vốn cảm thấy chỉ có Tử La Tông là bá đạo, hiện tại mới chân chính hiểu được tất cả các đại tông môn đều giống nhau.
Lâm Sơ Văn tâm thái thật ra lại rất bình thản, “Cá lớn nuốt cá bé, tất cả các đại tông môn tất cả đều như nhau thôi.....” Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông thanh danh bất quả chỉ so với Tử La Tông tốt hơn một chút, nhưng chung quy tất cả cũng y như nhau thôi.
Ở Tử La Tông hiện tại tất cả các cấm chế ở đây điều đang trong trạng thái hoạt, bây giờ hai tông nếu muốn đem tất cả di sản của Tử La Tông đem đi hết là chuyện không phải dễ dàng.
Sở Diệp có chút tiếc nuối nói: “Nếu tông môn nhúng tay, bên này chúng ta cũng không làm được gì."
Lâm Sơ Văn cau mày, nói: “Ta thấy việc này không đơn giản như vẻ ngoài."
Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, nói: “Nói như thế là thế nào? Tại sao lại không đơn giản như vẽ ngoài."
Lâm Sơ Văn nhún vai, nói: “Tông môn thực lực tuy rằng cường đại, nhưng rốt cuộc nhiều số gia tộc ở xung quanh đây vẫn đông hơn a!"
Hiện tại có không ít gia tộc đều có Hồn Sư lưu tại ở bên này, hiển nhiên là bọn họ không có bỏ ý định từ bỏ.
Mà hiện tại Thanh Vân Tông cùng Thất Hà Tông, Hồn Vương của bọn họ đều chưa tới đây, mà những Hồn Sư của hai tông phái đến đây chỉ có thể ổn định cục diện trong ngắn hạn mà thôi, còn về lâu dài, chỉ sợ là không được.
Tử La Tông lưu lại đồ vật quá nhiều, chẳng những, tu sĩ Vân Châu động tâm, mà tu sĩ của ngoại vực cũng đang ẩn nấp khắp nơi chung quanh dù bị các tu sĩ ở Vân Châu giết không ít, nhưng cũng rục rịch chạy qua đây không ít.
......!
Dù phát hiện Tử La Tông bị hai tông chiếm cứ, nhưng Sở Diệp cũng không có bỏ đi mà hai người đi tìm một tửu lầu để nghĩ ngơi.
Bên trong tửu lầu, mọi người đều ở thảo luận tại sao Tử La Tông lại bị huỷ diệt.
“Không nghĩ tới một tông môn lớn như vậy, lại bị diệt chỉ trong