Đến thị trấn Hồng Đào, Phạm Gia Huân thấy được khung cảnh mới lạ liền dời sự chú ý qua cảnh sắc.
Nhất là khi trong cảnh sắc đó có một con mèo hoang cả người gầy yếu bẩn bẩn toàn bùn.
Đại bàng vàng vừa khom chân, nghiên cánh thì Phạm Gia Huân đã vội vàng trượt xuống lao đến, tay ngoắt ngoắt với con mèo tam thể nhưng điều này không thể khiến mèo tam thể nọ buông cảnh giác.
Phạm Gia Huân kiên trì vài phút mới nhớ ra trong không gian của hệ thống có cá khô, thịt khô; hắn liền đem một ít ra nhử, quả nhiên ôm được mèo về tay.
Đại bàng vàng những tưởng người yêu của chủ nhân thích chơi cầu trượt, đang muốn đang muốn ngóc đầu qua bật chế độ ngoan ngoãn giả nai với hắn để xem quá trình u mê của chủ nhân liền bị sượng nhẹ.
Ôi, thế mà Giang Ngọc Sơn thích mèo, ha ha, nó nên cảm thấy bản thân mình xui xẻo khi không phải con gì đó họ mèo trợ công cho chủ nhân hay nên cảm thấy may mắn vì bản thân không phải họ mèo để khiến chủ nhân nhìn mình bằng ánh mắt ghen tuông?
Mà thôi, nhìn được cái bản mặt hờn ra trông thấy của chủ nhân cũng là một chuyện vui hiếm thấy.
Có lẽ do nuôi con đại bàng nào đó khá lâu, thông qua ánh mắt ngạc nhiên nhìn Giang Ngọc Sơn cùng thái độ nhìn mình như nhìn một thằng đần, Đặng Hữu Lộc có xúc động muốn nhổ hết lông chim, muốn biến đại bàng vàng thành đại bàng đầu trọc.
Nhận được ánh mắt không thiện chí đến từ vị trí của chủ nhân, đại bàng vàng trừng trừng mắt nhìn lại y rồi từ từ quay mặt ra chỗ khác, slowmotion cận cảnh ánh mắt khinh bỉ dành cho chủ nhân rồi đạp chân một cái liền bay đi, muốn có bao nhiêu khí khái, bao nhiêu oai vệ liền có bấy nhiêu.
Cho đến khi cảm thấy một trận gió mạnh đập ra xung quanh, Phạm Gia Huân mới ý thức được con đại bàng kia đã rời đi rồi nhưng hắn cũng không quan tâm lắm.
Thông qua bản đồ Mười Năm Thất Bát, Phạm Gia Huân nhanh chóng tìm đến tiệm thú y gần nhất để kiểm tra tình trạng của mèo tam thể.
Vốn Phạm Gia Huân dù không nỡ cũng đã chuẩn bị tinh thần tạm biệt anh shipper chân dài nhưng không hiểu kiểu gì lại rủ y đi cùng, có lẽ quá mê trai chăng?
Cơ mà nhìn vẻ mặt đau xót kia, hẳn là Đặng Hữu Lộc cũng lo lắng cho tình trạng của mèo con lắm!
Nếu nghe được tiếng lòng của Phạm Gia Huân, mèo tam thể nhất định xù lông lên tố cáo với hắn rằng Đặng Hữu Lộc vừa dùng đôi mắt đằng đằng sát khí nhìn nó!
Hệ thống 10578 be like: "…" Đặng Hữu Lộc đang đau lòng vì Phạm Gia Huân không để ý đến y chứ có phải lo cho chiếc mèo nào đó đâu.
Là mèo hoang nhưng lại không bị bệnh ngoài da hay nấm gì đó, bác sĩ thú y khám xong một lượt rồi báo rằng mèo tam thể chỉ hơi gầy, tẩm bổ một thời gian là được.
Cho đến khi mang chiếc mèo đã được tắm rửa sạch sẽ ra khỏi phòng khám thú y, Phạm Gia Huân vẫn cảm thấy hình như bản thân mình đã bỏ qua điều gì đó.
À đúng rồi, có hệ thống Mười Năm Thất Bát vạn năng ở ngay bên cạnh, mắc mớ gì hắn phải lượn qua phòng khám thú y? Cứ để hệ thống kiểm tra một lượt không phải là xong rồi sao?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2.
Cấm Hôn Môi
3.
Trùng Sinh Chi Vương Tử Bảo Bối Đế Vương
4.
Trên Vạn Dân Là Hoàng Đế, Trên Hoàng Đế Là Phu Quân!
=====================================
Phạm Gia Huân bắt đầu tin tưởng câu tình yêu làm cho người ta mù quáng.
Hệ thống 10578 thiện chí nhắc nhở: "Trường hợp của