Trước mặt là Bá tước Tây Hoành, Ân Tú thì khoác tay gã.
Theo quy tắc, Phạm Gia Huân phải cúi đầu trước Tây Hoành, khác một chút là chỉ cần cúi đầu không sâu và trong ba giây là được, không cần cúi đầu thấp hơn và phải đợi cho người ta miễn lễ như khi hành lễ trước Hầu tước, Công Tước, Đại Công tước và Hoàng Thất.
Vừa ngửng đầu lên, đầu tiên Phạm Gia Huân cười nói chào hỏi Tây Hoành một hồi.
Trước khi Tây Hoành giới thiệu Ân Tú thì lập tức làm ra vẻ bất ngờ lắm: "Ôi, đây chẳng phải người đã mặc đầm hai dây khoe ngực cố ý tạt rượu vào Hầu tước Phong Vĩnh Khánh để lấy cơ hội làm quen sao.
Khuôn mặt cô vẫn hot trên mạng trong mấy ngày qua, muốn tôi quên cũng không dễ mà!"
Quay qua Tây Hoành, Phạm Gia Huân nói: "Ngài Bá tước ngoài mấy trang kinh tế, thời sự thì không lên mạng bao giờ nên chắc chắn ngài chưa thấy biểu hiện cô ta gây sự chú ý không thành lại cò muốn hắt nước bẩn lên người Hầu tước Phong Vĩnh Khánh như thế nào đâu, bây giờ trên mạng vẫn đầy rẫy video người ta quay được đó!"
Ân Tú ngu người, đành phải phản bác lại: "Anh đừng có mà vu khống!"
Phạm Gia Huân: "Có vu khống hay không, chỉ cần Ngài Bá tước lên mạng tìm thông tin của Hầu tước là rõ thôi.
Hầu tước đã không ưu gì cái kiểu tính kế của cô rồi, đừng có để liên lụy đến Bá tước Tây Hoành"
Trước khi Ân Tú kịp nói câu gì, Phạm Gia Huân lại tiếp tục nhảy vào họng người ta ngồi: "Cô nghĩ tôi có lý do gì để phải vu khống cho cô? Cô là ai trên cuộc đời này đáng giá để tôi phải hạ mình tạt nước bẩn cho cô, tôi rảnh lắm hay gì?"
Cứ mỗi khi Ân Tú nói câu gì thì y như rằng Phạm Gia Huân sẽ chễm chệ ngồi ở phía thượng phong nhấn mạnh về nhân phẩm của cô cùng việc cô đã đắc tội Hầu tước như thế nào khiến hệ thống độc lập của cô ta cũng không nêu được đề xuất gì hay.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát ở bên cạnh cảm thán, quả là anh hùng bàn phím, sức chiến đấu thật trâu bò.
Các thế hệ trước của Tây Hoành đều là nghiên cứu đá năng lượng kiêm thương nhân liên kết với đế quốc.
Đây là truyền thống nhưng cũng là một loại trách nhiệm, môi trường giáo dục theo khuôn khổ, phép tắc trải qua nhiều thế hệ khiến Tây Hoành để ý nhất hai thứ, một là trách nhiệm, hai là mối quan hệ với tầng lớp quyền quý và hoàng thất.
Tuy rằng Ân Tú rất đẹp, rất giống mẫu người yêu lý tưởng của gã nhưng mới chỉ là giống thôi chứ gã thì đã làm gì có tình cảm, cả hai mới quen biết được mấy ngày? Hơn nữa nếu vì cô mà đắc tội với Hầu tước thì không nên, nhất là trong giai đoạn Kiều Nhữ Anh tạo ra cơ chế năng lượng mới, một cơ giáp siêu mini cũng có năng lượng cực cao, còn cao gấp mười lần năng lượng của chiến hạm, vì lý do này mà cậu ta mới được phong hàm Công tước.
Công nghệ này, đừng nói nói là hộp năng lượng của đế quốc, ngay cả đá năng lượng của gã cũng không so được.
Đắc tội với tầng lớp quyền cao chức trọng hơn mình chưa bao giờ là một việc làm sáng suốt, nhất là thời điểm bây giờ.
Đúng như Quân Lăng Việt nói, tiểu thiếu gia này không hề có lý do gì để công kích Ân Tú, có chăng mục đích thì cùng lắm là nhắc nhở mà bán cho gã cái ân tình.
Một hồi vừa hỏi thăm vừa bóng gió đá đểu Ân Tú, Phạm Gia Huân mới chào một tiếng rồi rời đi.
Bá tước Tây Hoành lập tức lên mạng tìm kiếm Hầu tước Phong Vĩnh Khánh quả nhiên thông tin giống y như Quân Lăng Việt nhắc đến.
Khác một chút là nam chính bị tạt rượu không chỉ có Hầu tước Phong Vĩnh Khánh mà còn có Quân Lăng Việt.
Độ hảo cảm dành cho Ân Tú từ số không tròn trĩnh lập tức trở về âm vô cực.
Tây Hoành ngay lập tức bỏ cô ta lại và mang theo cận vệ rời đi.
Hệ thống thông báo nhiệm vụ của Ân Tú và hệ thống độc lập của cô ta lại thất bại, hệ thống độc lập kia vừa bị giáng thêm ba cấp nên Mười Năm Thất Bát liền nhân cơ hội cưỡng chế lấy đi toàn bộ năng lượng của đối phương.
Không còn năng lượng duy trì, hệ thống độc lập kia cũng tan thành một dãy số liệu rời rạc rồi biến mất, còn lại Ân Tú cũng bị cưỡng chế ở lại thế giới này, không thể về nhà.
Mà Mười Năm Thất Bát lấy được năng lượng kia cũng thành công thăng lên cấp bảy mươi chín.
Cấp bậc càng cao thì càng khó thăng cấp hơn, nó cứ nghĩ phải lâu lắm nhưng xuất hiện hệ thống độc lập với cấp bậc