Fan girl của Lãnh Hàn Thiên cũng càng ngày càng nhiều chiêu trò để chia tách hai người và thu hút sự chú ý của hắn.
Tuy nhiên họ có bao nhiêu kiểu cách thì fan boy của Lâm Tuyết Nhi cũng có bấy nhiêu trò để bảo vệ hoa khôi của trường; một bộ hộ hoa sứ giả chuẩn mực.
Nếu không phải có vai trò người qua đường vì tác giả thích thế, tin tưởng họ chỉ cần nâng cao tỉ lệ xuất hiện của mình trước mặt Lâm Tuyết Nhi thì có thể sẽ trở thành những nam phụ xuất sắc.
Nhắc đến nam phụ thì Phạm Gia Huân lại nhớ đến những câu thoại kinh điển: “Anh không có được em cũng nhất định bảo vệ em”, “Nguyện vọng duy nhất của anh là em có thể hạnh phúc”, rồi thì “Nếu tổn thương thì hãy quay về, anh nhất định \(thủ tiết\) chờ em”,..
Có một luật gần như bất thành văn là thế này: Nam phụ luôn ôn nhu ấm áp, đẹp trai, thấu tình đạt lý, biết quan tâm, chăm sóc, nấu ăn, giỏi việc nước đảm việc nhà, yêu thương thật lòng thật dạ, không bao giờ vướng phải bẫy của tiểu tam,..
nói chung là mẫu người yêu lý tưởng mà không biết bao nhiêu người bật đèn tìm kiếm như tìm vàng ngoại trừ nữ chính ngôn tình hoặc thụ chính đam mỹ.
Cho dù nam phụ là người duy nhất tin tưởng mình nhưng không, người anh ta yêu có chết cũng phải nằm trong vòng tay của một người cặn bã.
Rõ ràng nam phụ yêu sâu sắc như vậy, hi sinh như vậy như vậy nhưng không bao giờ được hạnh phúc.
Còn nữ phụ ngôn tình, đa số đều có thiết lập vẻ ngoài xinh đẹp, sắc sảo, thân hình quyến rũ bốc lửa nhưng lúc nào tác giả cũng biến cái vẻ đẹp ấy thành thô tục và không đứng đắn để đối lập với nữ chính vừa mang vẻ đẹp thanh lịch giống như sự kết hợp giữa truyền thống và hiện đại.
Lại nói sự tự tin của nữ phụ lại trở thành tự cao tự đại để đối lập với sự nhút nhát cần được bảo vệ của nữ chính.
Cùng là một hành động muốn tiếp cận người mình yêu, nữ chính làm thì là dũng cảm theo đuổi người ta, nữ phụ cũng làm hành động đó thì người ta gọi là mặt dày đeo bám,..
Về nữ phụ trong đam mỹ thì người ta chỉ tặng cho một câu: “Nữ phụ đam mỹ” mặc cho bản thân cô không hề biết người ta là đồng tính nên mới theo đuổi hay là công/ thụ chính coi các cô như chỉ là bình phong hay họ mới là người thứ ba đi phá hoại hạnh phúc người ta.
Rõ tội.
Nhất thời Phạm Gia Huân chỉ nhớ được một vài câu và đặc tính của nhân vật phụ, còn định luật nhân vật chính luôn luôn hút nhau thì tạm thời đừng bàn đến, hắn không muốn nghĩ và cũng từ chối hiểu logic của cái đám đang yêu nhau.
Hệ thống đâu rồi, hệ thống đâu rồi? Bao nhiêu ngày nó không xuất hiện là bấy nhiêu buổi trưa hắn phải chạy ra nhận hàng.
Cái kho kia hấp thụ không ít thứ nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy chỗ trông còn nhiều lắm.
Không biết cái kho hàng hóa này có thể làm gì và ứng dụng như thế nào nhưng mỗi lần mua, Mười Năm Thất Bát đều sẽ mua không nương tay tí nào.
Mua nhiều như thể pháo hôi như hắn sống không lâu nên cũng không nhất thiết cần phải trữ nhiều tài sản, bởi vì chết rồi cũng không thể tha đi theo không bằng.
Nghĩ lại trong nguyên tác, sau cái kết HE của Lãnh Hàn Thiên và Lâm Tuyết Nhi thì Từ Minh Khoa đúng cũng thảm thật, sau này vì cuộc sống bế tắc mà rời đi, không ai rõ tung tích của Từ Minh Khoa, có lời đồn rằng hắn nhảy vào hồ, lấy thân mình làm thức ăn nuôi cá ở nơi hoang vu nào đó.
Phạm Gia Huân: “..” Sao hắn lại phải bi quan nghĩ đến cái kết cục ấy làm gì nhỉ? Chẳng phải đó là lời đồn không được chứng thực trong nguyên tác hay sao, cho đến kết truyện, hắn chỉ cần trốn đến một nơi khác rửa tay gác bàn phím là được rồi.
Hắn lo cái gì cơ chứ, dù sao vẫn còn cái hệ thống Mười Năm Thất Bát nữa mà.
Nghĩ thông suốt, Phạm Gia Huân lại tiếp tục nhắn tin với Dương Kha, y nói có thể sắp tới y sẽ đi vắng mấy ngày.
Dương Kha bảo hắn nếu có nhớ y thì ráng nhịn, y sẽ nhanh chóng quay về.
Phạm Gia Huân lườm lườm liếc liếc cái màn hình điện thoại, ai thèm nhớ y.
Cơ mà nghĩ đến mấy ngày tới hắn không thể gặp y trong phòng tập, hắn cũng có chút thất vọng, không co Dương Kha thì đúng có chút tẻ nhạt thật.
Cơn lười lại như một ngọn lửa ngùn ngụt bốc lên như muốn thiêu đốt quyết tâm của hắn trong thời gian qua.
Phạm Gia Huân nghĩ lại bản thân đi tập gym là vì cái thể chất của thân thể này