Thời gian biểu một ngày của Vân Hà như sau:
4 giờ đến 6 giờ: chạy bộ 20 km
6 giờ đến 7 giờ: tắm rửa và ăn sáng
7 giờ 30 phút đến 11 giờ: học tiết Quân sự
12 giờ đến 14 giờ: giờ nghỉ trưa
14 giờ đến 17 giờ: học chính khoá
18 giờ đến 19 giờ: giờ ăn tối
19 giờ đến 21 giờ: đọc sách
Vân Hà thức dậy đúng 4 giờ, tự làm bữa sáng, học hành cũng không cần đốc thúc.
Việc nhà cô cũng làm, việc giặt giữ cô cũng làm.
Những việc này cô làm quá nhiều đến mức chẳng cần nghĩ nhiều là mình cần tốn bao nhiêu thời gian cho nó luôn.
Tối sẽ cùng xem tin tức với ba mẹ.
Đúng 7 giờ sẽ làm bài tập rồi sau đó sẽ vào thư phòng đọc sách.
Quy củ đến mức khó tin.
Đối với Vân Hà, lịch trình này là đơn giản lắm rồi, kiếp trước thậm chí cô còn không ăn cơm tối để tiết kiệm nửa giờ đồng hồ.
Cuộc sống bây giờ cứ như mơ với cô vậy.
Với tiêu chí "tránh xa nhân vật chính" và "mờ nhạt để sống lâu" thì trong tất cả các tiết học, biểu hiện của cô đều được đánh giá ở mức trung bình.
Người khác: thở dài, buồn bã, cố gắng phát huy.
Vân Hà: good job, nice, cố gắng phát huy.
Ví dụ như khi đại tá ra lệnh cả đội chạy bộ 3km tính giờ, ai ai cũng đều vắt chân lên cổ mà chạy.
Vân Hà tính tính về đích thứ 25/35 là ổn.
Còn nam chính ấy à, hiển nhiên là đứng nhất rồi, cậu ta còn không thở dốc luôn cơ đấy.
Đúng là trâu bò mà.
Ba mẹ cô chẳng có kì vọng gì về xếp hạng của Vân Hà cả.
Họ một lòng mong cô bình an sống hết một đời, và cô cũng thế.
Cho nên ngu gì mà phải thể hiện mình ra như thế.
Alpha dù có sức phục hồi mạnh mẽ nhưng cũng đâu chống lại được sinh tử.
Đã một tháng mà kiến thức môn toán vẫn cứ dừng lại ở cấp hai, bây giờ cô đang vẽ hình hai tam giác và chứng minh tụi nó đồng dạng với nhau.
Dám chắc giáo sư nhận xét cô như thế này: rất chăm chỉ, nhưng mà độ thông minh thì lại bình thường.
Vân Hà cười thầm: "Giả bộ hiểu bài chậm là quyết định đúng đắn.
Nam chính mà để ý thì chỉ có chết sớm."
Hiện tại, cô...!vẫn không có bạn bè.
Vẫn dúng như kế hoạch.
Nam chính đến bây giờ vẫn chưa gặp được nữ chính.
Sau khi gặp gỡ nữ chính hai ba lần gì đó thì vụ tập kích sẽ xảy ra.
Lại là ngõ cụt.
"Ai mà biết nam