Thế mà lại để cho Giang Mật bắt được cơ hội khoe tài trước mặt Lâm Quế Phương!Giang Điềm nghĩ đến việc mình đã hao tâm tổn sức tiếp đãi Lâm Quế Phương nhưng cô ấy chỉ thờ ơ, thế mà giờ lại chủ động thân mật với Giang Mật khiến cô ta ghen tị đến đỏ mắt.
Giang Mật nhìn thoáng qua sắc mặt ghen tị của Giang Điềm, cô cười lạnh một tiếng rồi dắt tay hai đứa nhỏ rời đi.
Hai đứa nhỏ giống hai trái cà tím bị héo.
Cô xoa xoa đầu cả hai, nhìn về phía Tiêu Lệ.
Tiêu Lệ nghiêm mặt, sắc mặt lạnh lùng cảm thấy bản thân mình không đáng là đàn ông, để cho vợ bảo vệ mình, nhưng đây cũng là lần đầu tiên anh được bảo vệ nên trong lòng cũng nảy sinh một cảm xúc khác thường.
Anh nhìn cô nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên trở nên mạnh mẽ, anh chợt có một suy nghĩ thôi thúc muốn thoát khỏi tình cảnh hiện tại, cũng muốn để cho cô có một cuộc sống tốt đẹp hơn ở mai sau.
"Mật Mật, Tiểu Lệ, hai đứa dẫn hai đứa nhỏ vào nhà ngồi đi.
" Mẹ Giang liếc mắt nhìn đám người khua môi múa mép, nếu hôm nay không phải Giang Mật trở về thì bà nhất quyết sẽ xé cái miệng thúi của mấy người này!"Đi thôi.
" Tiêu Lệ cố nén thanh âm, đứng ở phía sau Giang Mật.
Giang Mật quay đầu nhìn thân hình cao lớn của chồng mình, giống như một bầu trời có thể giúp cô che mưa chắn gió.
Cô mỉm cười cong khóe mắt, ngọt ngào nói: "Được.
"Mẹ Giang chờ hai vợ chồng son vào nhà rồi nói với mấy đứa con trai: "Hai đứa đi bắn pháo trúc đi.
"Sau đó cởi tạp dề bên hông mình xuống, giũ vài cái rồi đi theo vào phòng phía Bắc.
Nhà họ Giang là là một đại viện, phòng lớn ở phía Bắc, phòng thứ hai ở phía Nam.
Hôm nay