Bọn họ có thể ăn cay, mà dầu cay này của Giang Mật làm rất ngon, ăn được mấy miếng thịt vào bụng thì từ ót đến chóp mũi của bọn họ cũng đã đổ đầy mồ hôi, miệng cũng bị dầu cay làm cho đỏ lên, cái miệng thì vừa hít hà vừa ăn như nghiện, đôi đũa cũng không dừng được.
Bọn họ ăn sạch cả phần nước sốt tỏi còn lại dưới đáy đĩa, sau đó ăn một miếng dưa chuột vừa giòn vừa ngon miệng cũng làm dịu đi vị cay và vị béo trong miệng, không nói cũng biết ăn đã ghiền như thế nào.
Món cá tương đậu được đưa đến, mọi người cũng vội gắp anh một đũa, tôi một đũa, chẳng mới chốc mà thức ăn đều được chia nhau sạch sẽ.
Người gắp chậm chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi người bưng chén cơm và ăn thịt cá trong chén mình, bọn họ liế.m môi bưng dĩa cá lên rồi vét tương đậu vào trong chén trộn với cơm ăn còn ăn rất ngon, nước tương đậu này có thể ăn được năm chén cơm lớn!Chị dâu thứ hai nhà họ Giang thấy họ giành nhau món ăn của Giang Mật nấu, cô ta cũng không nói câu nào, nhìn bọn họ ăn là biết món ăn ngon đến mức nào.
Còn dĩa thịt xào ớt xanh của cô ta, cũng có người gắp được một đũa nhưng không gắp đũa thứ hai.
Mấy kẻ tiện nhân ở phòng bên cạnh khua môi múa mép mà nói lời châm chọc cô ta: "Tiêu Tiểu Tuệ còn nói Mật Mật không biết nấu ăn, món cá này phải chiên lên, tôi thấy nấu theo cách này vô cùng thơm ngon!""Cũng không phải sao? Con cá này nhiều thịt như vậy, dùng để chiên ăn chẳng phải quá phí à?""Không chăm lo cho gia đình nên không biết, củi gạo muối dầu quý thế nào, Ngọc Phượng chiều