Trương Tiểu Hạ đã lâu rồi mới ngồi một mình yên tĩnh để cảm nhận mọi vật xung quanh.
Con người chúng ta luôn vội vã chính vì vậy cần có khoảng thời gian tĩnh lặng để lắng nghe mọi thứ, nhìn nhật tất cả.
Cô nhìn ngắm vạn vật suy tư về thế giới hiện thực, mặc dù sống ở thế giới không thực này cũng rất tốt nhưng nó lại không thuộc về.
Tang Văn vừa đi tìm quả dại về thấy cô đã tỉnh đang muốn tránh mặt vì sợ cô sẽ hoảng sợ khi nhìn thấy hắn, nhưng vừa xoay lưng đi đã bị cô gọi lại.
“ Tang Văn? Là huynh sao?"
Tang Văn im lặng không trả lời
“ Sao huynh lại đứng đó? Có phải đã đi săn về rồi không? Ta có chút đói huynh có gì có thể ăn không?"
Nghe cô nói đói hắn cũng không thể im lặng đứng đó mà đi tới, để những quả dại tìm được vào chiếc lá sạch rồi đưa đến cho cô.
Trương Tiểu Hạ thấy dáng vẻ thật của Tang Văn liền có chút sợ hãi, ánh mắt lo lắng nhìn đối phương.
Nàng ấy cũng giống những giống vái khác, đều sợ mình!
Tang Văn cảm nhận được cô đang sợ nên sau khi để quả dại xuống chỗ cô liền lùi ra xa.
“ Nàng mau ăn đi!"
“ Ngươi là tộc rắn!"
“ Ta là xà tộc! Nàng không cần sợ ta, ta sẽ không làm hại nàng!" Tang Văn luống cuống trả lời
“ Ta không sợ huynh ăn thịt ta, mà ta sợ rắn….!"
Trương Tiểu Hạ trời đất không sợ nhưng những loài vật không chân chỉ cần nhắc đến là cô đã nổi da gà sợ hãi rồi, đàng này bây giờ một con mảng xà lớn trước mắt có khi cô ngột quỵ mà chết luôn cũng nên.
“ Nàng không sợ Lưu lạc thú?"
“ Là gì? Có tên thú nhân đó sao?"
Nàng ấy được nuôi dưỡng thật tốt!
“ Nàng mau ăn đi!"
Tang Văn muốn tiến đến nhưng bị giọng nói sợ hãi của cô cản bước, Trương Tiểu Hạ nhìn chiếc đuôi rắn dài màu đen phía sau Tang Văn cả người liền run lên.
Mặc dù bụng đã kêu lên vì đói nhưng do sợ nên cô vẫn không dám đụng vào, mãi một lúc sau không nhịn được mới với lấy mà ăn.
Hai người cứ ngồi thế mãi hai canh giờ sau vẫn không ai mở lời nói chuyện, Trương Tiểu Hạ thì sợ hãi thứ đối diện nhưng cũng không thể im lặng mãi, trong lúc ngồi thẫn thờ cô lại suy nghĩ đến nội dung cuốn tiểu thuyết mà mình xuyên vào.
Loát lại tất cả cô mới ngớ người ra, Tang Văn không phải là nam chính tiếp theo sao? Người này sẽ bị nữ chính xúi giục mà giết hết tất cả thú nhân cấp cao để lấy thú giáp sao? Hại hai nam chính tàn sát lẫn nhau?
Sao lại có cái cốt truyện máu chó vậy chứ? Hà tất gì xây dựng một nữ chính độc ác vậy?
Tang Văn thấy cô liên tục lắc đầu lại nói chuyện với không nên đã nhỏ giọng hỏi:
“ Nàng không sao chứ?"
Trương Tiểu Hạ mới giật mình quay lại mà đáp: “ Ta không sao, không cần bận tâm!"
Tang Văn không nói gì mà trườn vào rừng, một lúc sau đi ra tên tay còn có một ít nước được đổ trên lá, chiếc lá đựng