Mộng Y thật sự muốn khóc đến nơi rồi, cái quái gì mà tình huống nam chủ gặp phải cùng tiểu tình nhân lại rơi trên đầu nàng.
Lúc Minh Quang, Tưởng Anh và Nghịch Lan đi đến chính là nhìn thấy cảnh Mộng Y 'bộp' một phát dán một lá bùa trừ tà lên bức tranh treo lủng lẳng trên bàn. Mà lúc lá bùa dán lên Mộng Y cũng không nghe thấy tiếng cười ghê rợn kia nữa.
Ba người vừa tiến đến có chút ngây ngẩn, ấn tượng về Mộng Y trong lòng bọn họ chính là một tiểu sư muội thích đập bùa, đập bùa mọi lúc mọi nơi không màng hoàn cảnh.
Mộng Y nhìn thấy Nghịch Lan liền vọt tới sau lưng nàng ấy trốn, nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của bọn họ liền yếu ớt giải thích "Khi nảy... Muội nghe thấy tiếng cười rùng rợn của nữ tử... Trong lúc hoảng sợ nên nhất thời tay nhanh hơn não."
Mộng Y kể lại hoàn cảnh nàng gặp phải từ lúc Nghịch Lan rời đi cho bọn họ nghe. Minh Quang suy tư một chút rồi đi đến gỡ bùa chú ra.
Kì lạ là bọn họ chẳng nghe thấy cái gì cả nhưng cố tình lại chỉ mình Mộng Y nghe thấy.
"Các người không nghe thấy gì à?"
Ba người đồng loạt nhìn về phía Mộng Y lắc đầu.
Mộng Y "..."
Cái vận sh*t chó gì vậy!!!
"Muội bình tĩnh, ngoài tiếng nữ quỷ cười còn nghe thấy gì nữa không?"-Minh Quang trấn an.
Mộng Y kéo chặt ống tay áo Nghịch Lan, thấy có nam chính nữ chính đều ở đây nên không sợ hãi nữa. Nàng cố ý lắng nghe một chút lại hồi tưởng tình tiết ớ nguyên tác. Tuy không nghe rõ nữ quỷ nói gì nhưng mạnh dạn đem chuyện trong sách Minh Quang nghe thấy nói ra.
Nữ quỷ cũng là nữ nhân được vẽ trong tranh và trên bích họa là một nữ nhân ma tộc tham gia trong trận chiến thiên ma mấy trăm năm trước. Nàng ấy chết trận, đôi mắt bị hủy, nơi này vừa vặn là nơi thờ cúng nàng lúc còn chiến tranh.
Thoát khỏi căn phòng này rất dễ, ngay đôi mắt của nữ tử trong tấm bích họa có một cơ quan, chỉ cần dùng binh khí chém vào đôi mắt thì tấm bích họa liền sụp đổ lộ ra lối thoát.
Lại nói đến Thiên Tông dám để đệ tử đi vào chỗ thờ cúng ma tộc cấp cao sao? Hai căn phòng này cũng chỉ là dựng lên dựa theo nơi thờ cúng nữ tử kia thôi. Đây là giả lập!
Mộng Y muốn ngửa mặt lên trời 'Ha ha' hai tiếng, đã giả lập mà còn cần phải làm cho thật sự đáng sợ như vậy không? Điều đáng để tâm chính là tuy biết không phải thật nhưng nàng vẫn sợ! Ai biết cái vận may ngủ một giấc cũng xuyên như nàng lại gặp cái hiệu ứng bươm bướm gì hay không!
Minh Quang cầm linh kiếm pháp bảo của mình, một nhát chém vỡ nát đôi con ngươi huyết sắc của nữ tử trong tấm bích họa, vừa nhanh vừa chuẩn vừa dứt khoát. Không hổ là nam chính đại nhân!
Minh Quang lấy ra một con hạc giấy đặc trưng của Thiên Tông dùng để truyền lời cho người khác, hắn thì thầm vào hạc giấy rồi truyền nội lực vào thả hạc giấy rời đi. Hạc giấy nhiễm linh khí tỏ ra ánh sáng màu bạc dịu nhẹ, nói vỗ cánh như vật thật rồi bay đi.
Minh Quang nhẹ giọng giải thích "Ta đã truyền tin đến Vân Hải nói bọn họ sau khi tìm đủ thành viên bị thất lạc liền tìm cách rời khỏi địa cung đi đến lối lên đỉnh núi phía sau Vụ Ẩn cốc. Còn chúng ta nhanh chóng thu thập vật phẩm trong động, đánh nhanh thắng nhanh, tụ họp với bọn họ ở sau cốc."
Tưởng Anh và Nghịch Lan đều tán thành. Còn về phía Mộng Y, nàng vốn là đi cọ kinh nghiệm tùy tiện hỗ trợ, không cần ý kiến nàng. Trong nguyên tác Minh Quang cũng đưa ra quyết định như vậy, cuối cùng sau khi lấy được vật phẩm thoát khỏi địa cung thì Tưởng Anh bị thương. Tuy không bị thương nặng nhưng nam chủ và nàng ấy ân ân ái ái đến mù mắt chó độc thân!
Minh Quang vẫn như cũ dẫn đội, bọn họ tìm được cây nhân sâm cũng là vật phẩm thứ 3 trong danh nghạch cần thu thập sau khi vượt qua một trận pháp không tính là khó. Có Nghịch Lan học thần hiểu trên biết dưới không môn nào không điểm tối đa ở đây chút trận pháp không đáng là gì!
Chỉ là có điều trận pháp... Có chút dễ dàng quá không nhỉ?
Sau khi nhìn thấy cây nhân sâm trăm năm cuối cùng cũng làm sáng tỏ điều thắc mắc trong bốn người bọn họ. Ngoài trận pháp giữ cửa bên ngoài, bên trong còn một cái trận pháp nữa! Căn bản là chỉ có thể đứng xa mà nhìn nhân sâm tỏ ra linh khí lơ lửng trên không trung không thể tới gần!
Trận pháp màu trắng bạc như ẩn như hiện như một chiếc hộp lớn bao vây cây nhân sâm bên trong, lấy cây nhân sâm trăm năm là trung tâm cách ba mét không thể đụng tới, cũng không thể đi vào.
Đến Nghịch Lan am hiểu trận pháp cũng phải suy tư, xem ra trận pháp này rất lợi hại.
Nghịch Lan giải thích về trận pháp này cho mọi người nghe, đây là trận pháp bảo vệ đơn thuần không có tính công kích, bên ngoài mạnh bên trong yếu vậy nên trừ phi bên trong tự hóa giải nếu không đừng hồng lấy được vật. Sau đó nữ chủ, nam chủ và nữ tứ đột nhiên đăm chiêu nhìn về phía Mộng Y.