Tổ đội sáu người ra khỏi khu vực núi Tử Vi đã là hai ngày sau, đứng ở đây đã có thể nhìn thấy khói bếp nghi ngút của nhà dân khi buổi chiều buông xuống.
Mộng Y nghiêng đầu nhìn Nghịch Lan, từ lúc gặp lại đến nay Nghịch Lan khá dính người, luôn nắm chặt tay nàng, đi đâu làm gì cũng theo sát nàng.
"Sư tỷ, đến Phủ Dung quốc rồi này!"
Nghịch Lan chỉ nhìn thoáng qua khung cảnh dưới chân núi không nói gì.
Nơi này ở biên cương lại giáp núi nên khá vắng vẻ, ít có lữ khách dừng chân tại nơi đây nên chẳng có khách điếm nào. Khá may là người dân nơi đây thân thiện và nhiệt tình, bọn họ được người dân chào đón và ở nhờ tại nhà trưởng thôn.
Hiếm khi trong thôn có khách đến, mọi người đều tò mò nhìn bọn họ. Trưởng thôn vui vẻ trò chuyện cùng Minh Quang trên đường đi về nhà ông ấy.
"Các vị từ đâu đến?"
Minh Quang lễ phép nói "Bọn ta là đệ tử của Thiên Tông xuống núi lịch luyện, hôm nay trở về thì ngang qua quý thôn."
Trưởng thôn hơi sững sốt một chút rồi cười ha hả vỗ vai Minh Quang "Thì ra là đệ tử của Thiên Tông, các vị tiên quân đi lối này!"
Trưởng thôn kêu người dọn dẹp phòng cho khách rồi mới dẫn bọn họ đến xem phòng "Thôn ta không có nhiều khách phương xa đến nên cũng không có nhiều phòng ở."
Trưởng thôn có chút rối rắm "Chỗ ta chỉ có bốn phòng, không biết các vị có thể ở tạm không? Hay là ta hỏi xem người trong thôn cần có phòng trống không?"
Minh Quang mỉm cười "Không sao, bốn phòng là đủ rồi! Đa tạ trưởng thôn!"
Trưởng thôn cười hòa ái gật gù "Vậy là tốt! vậy là tốt rồi!"
Ông dặn người nhà chuẩn bị thức ăn đãi khách rồi mới nói với Minh Quang "Các vị nghỉ ngơi, lát ta sẽ đến gọi các vị đi dùng bữa!"
Minh Quang cúi đầu chào "Đa tạ trưởng thôn!"
Trưởng thôn và người nhà đã đi. Lúc này Nghịch Lan lạnh nhạt nói "Ta và Mộng Y một phòng" rồi kéo Mộng Y vào căn phòng gần nhất đóng sầm cửa lại.
Minh Quang nhướng mày "Vậy ta và Diệp Miên một phòng, còn hai phòng Tiểu Phàm và Nhiên Quy chia nhau ở đi."
Diệp Miên nhìm chằm chằm cánh cửa phòng Nghịch Lan và Mộng Y đã đóng tâm tình phức tạp.
Minh Quang vỗ nhẹ vai nàng ấy "Đừng lo!"
Diệp Miên nhìn Minh Quang "Nghịch Lan sư tỷ. . . Trông có vẻ khá khác thường."
Nhiên Quy cũng nói "Từ lúc tỷ ấy biết Mộng Y và muội rơi xuống núi đã thành ra như vậy rồi. Ta còn tưởng sau khi tìm được Mộng Y thì tỷ ấy sẽ tốt hơn nhưng mà. . . Mấy ngày nay trông tỷ ấy vẫn khá đáng sợ!"
Minh Quang thở dài "Lúc biết tin Mộng Y rơi xuống vực Tử Vi Nghịch Lan sư tỷ hẳn sốc lắm. . ."
Ba người Minh Quang, Tiểu Phàm và Nhiên Quy nghĩ lại hình ảnh ngày đó đều im lặng thở dài. Nghịch Lan khi đó trở nên hoàn toàn khác, toàn thân nàng ấy tỏ ra khí thế đè ép như muốn bộc phát bất cứ lúc nào.
"Nghịch Lan như đang đứng ở ranh giới của hắc hóa ấy. Nếu không tìm được Mộng Y không biết tỷ ấy sẽ như thể nào nữa." Nhiên Quy thở dài.
Tiểu Phàm xoa đầu an ủi tiểu sư muội đa sầu đa cảm nhà mình "Thôi nào, không phải Mộng Y và Diệp Miên đều đã trở về rồi sao."
Tiểu Phàm nhìn Minh Quang đầy ẩn ý "Sư huynh lại nói sư tỷ mà không nhìn lại mình, nếu không phải ta cản hai người không biết hai người đã đem tiểu sư muội của ta và đám hắc y nhân kia ra băm thay rồi!"
Nhiên Quy nghĩ lại ngày đó hai hung thần ác sát dùng ánh mắt muốn giết người nhìn mình lập tức rùng mình trốn sau lưng Tiểu Phàm.
Minh Quang mất tự nhiên ho khan "Thôi được rồi, trở về phòng cả đi."
Diệp Miên nhìn Minh Quang, đôi môi bất giác cong lên. Nàng nói nhỏ bên tai Minh Quang "Sư huynh, lời Tiểu Phàm sư huynh nói là thật sao?"
Minh Quang không nói tiếng nào kéo Diệp Miên vào phòng.
Cánh cửa vừa khép Diệp Miên đã bị Minh Quang ép sát, lưng tựa vào cánh cửa "Nàng nói xem?"
Diệp Miên trong lòng ngọt ngào ôm lấy cổ Minh Quang "Sư huynh, cảm ơn huynh. . ."
Cảm ơn vì có một chút gì đó luyến tiếc ta, cảm ơn vì huynh đã ở bên ta, ngay lúc này.
.
Cả buổi chiều Nghịch Lan không nói với Mộng Y câu nào dù cho nàng luôn nói chuyện với nàng ấy. Điều này khiến nàng rất buồn rầu!
Sau khi dùng bữa tối cùng với trưởng thôn trở về Mộng Y to gan chống một tay, đè Nghịch Lan lên vách tường nghiêm mặt hỏi "Sư tỷ, tỷ giận ta sao?"
Vốn dĩ tư thế kabedon này đối với người khác thì khá ngầu nhưng đối với Mộng Y thấp hơn Nghịch Lan gần một cái đầu hành động này có chút