Tô Thủy Nguyệt không còn lời gì để nói, nếu Bách Phệ Thôn đã biết từ bốn trăm năm trước vậy thì mười hai năm chung sống y đã che giấu quá tốt. Tốt đến nỗi hắn chưa từng nghi ngờ, còn sinh cho y một đứa con. Thế giới này thật kì lạ, mỗi người đều có một bí mật động trời mà hắn có nghĩ cũng không dám nghĩ. Giống như một hộp giấy bên trong ẩn chứa nhiều hộp giấy khác, mỗi một hộp ẩn chứa một bí mật kinh thiên động địa mà lúc đọc sách hắn chưa từng đọc qua. Cho đến bây giờ lật đến trang cuối cùng mới thấy chính mình mới thật sự là người không biết gì, ung dung vui vẻ.
Tô Thủy Nguyệt đứng dậy, hắn đã trải qua quá nhiều biến cố, cho dù hiện tại đã sốc đến mức đứng không vững nhưng vẫn phải to ra như không có gì. Cho dù hắn hoảng loạn cũng không giải quyết được chuyện gì.
\- Ta thật không diễn.
Bách Phệ Thôn bày ra bộ dạng đáng thương giống như trước kia, chỉ là Tô Thủy Nguyệt đã không còn dễ dàng bị y lừa. Nếu y nói y không diễn, chẳng lẽ hắn là có mắt như mù sao? Mà cũng đúng, hắn đã mù mờ quá nhiều chuyện, là do hắn.
\- Bách Phệ Thôn! Ngươi muốn làm gì?
\- Không được tới đây!
Băng Hỏa Tuyết Sư từ trong túi yêu thú của Bách Phệ Thôn bay ra, cho dù đã là yêu thú khế ước của Bách Phệ Thôn nhưng Tuyết Sư vẫn có thể tự chủ được hành động của chính mình. Âu Dương Quế Chi bày hmra kết giới ngăn cách Bách Phệ Thôn, căn phòng nhỏ của Mộ Diễm trong chốc lát rơi vào hỗn loạn.
\- Cao Hàn, ngươi đưa Mộ Diễm chạy trước. Bảo hộ đứa nhỏ an toàn.
Cao Hàn không nói hai lời lập tức chạy tới bế Mộ Diễm lên. Mộ Diễm vốn không có bệnh, chỉ là tức giận Tô Thủy Nguyệt cho nên tự hại bản thân suy yếu mà thôi. Hiện tại có thể tự đứng lên.
\- Không cần, ta tự đi được. Nhưng mà ta cũng sẽ không đi đâu cả.
Mộ Diễm vẫn đứng đó, bộ dạng không sợ trời không sợ đất của y giống hệt Mộ Thanh Khê, còn có chút không sợ chết.
\- Ngươi đang mang thai, ở lại đây chỉ nguy hiểm mà thôi.
\- Ha, thì có sao? Nếu y muốn giết thì ta căn bản chạy không thoát.
Mộ Diễm nói không sai, Bách Phệ Thôn là nam chính của cốt truyện này, nếu y muốn giết ai còn có thể không được sao? Một lần không được, hai lần không được chẳng lẽ mười lần đều không được? Cho dù y đánh một trăm lần không giết được nhưng cũng không ai giết được y, nam chính chính là kim thân hộ thể, không bao giờ hỏng. Huống chi tu vi của y bây giờ so với Tô Thủy Nguyệt hắn còn hơn rất nhiều, nam chính tu luyện, ai mà biết được đến lúc nào mới là giới hạn.
\- Được...
Tô Thủy Nguyệt muốn nói lại thôi. Mộ Diễm