"Nhiệm vụ thứ hai: Kết giao bằng hữu cùng Bách Phệ Thôn, cùng hắn lên đường đến Cửu Dương phái bái sư học đạo. Trên đường đi giải cứu Mộ Dung Uyên.
Thưởng nhiệm vụ: 50 linh thạch hạ phẩm, lực chiến \+10, điểm hấp dẫn \+10.
Nhiệm vụ thất bại: 3P cùng Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên."
Mẹ nó! Kịch bản lừa tình gì đây? Mộ Dung Uyên là em gái đầu tiên được thu vào hậu cung của Bách Phệ Thôn. Bách Phệ Thôn sau khi được Lang Nha giải độc thì cả hai lên đường đến Cửu Dương phái bái sư học đạo, trên đường đi gặp qua Mộ Dung Uyên bị một thuyền lâu bắt nạt. Bởi vì tính tình nghĩa khí cương trực cho nên Bách Phệ Thôn ra tay cứu giúp, không ngờ thực lực không đủ cho nên đã bị đánh bại, còn Lang Nha thì chạy thoát được. Sau đấy hắn điều chế một loại độc, tranh thủ lúc thuyền viên không để ý xông hương vào, giải cứu hai người Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên. Vậy mà không ngờ kịch tình lại thay đổi thành 3P cùng hai người bọn họ. À không, là khi nhiệm vụ thất bại mới như vậy. Nhưng mà hắn làm sao dám giành em gái của nam chính a!!! Sẽ chết ngay lập tức đó!
Tô Thủy Nguyệt khổ sở ôm đầu muốn khóc, bỗng nhiên bên cạnh Bách Phệ Thôn cũng cúi xuống nhìn chằm chằm hắn.
\- Là ta làm huynh khó xử sao?
Tô Thủy Nguyệt gượng cười, nhìn vào khuôn mặt anh tuấn phi phàm đó có chút không nỡ mắng. Cái thứ kịch bản lừa đảo này hại hắn muốn sống cũng không được chết cũng không xong rồi có được không?
\- Không có, Ta chỉ cảm thấy hơi đau đầu một chút. Tên ta là Tô Thủy Nguyệt.
\- Thủy Nguyệt huynh, không biết hiện tại huynh có dự định gì không?
\- Ta không.
Tô Thủy Nguyệt khoát tay, cố duy trì trạng thái tốt nhất.
\- Ta đang trên đường đến Cửu Dương phái bái sư thì bị tập kích, hiện tại được Thủy Nguyệt huynh cứu giúp không biết lấy gì báo đáp. Không biết Thủy Nguyệt huynh có bằng lòng đi theo ta, để sau này ta tiện báo đáp hay không?
\- Ta không cần báo đáp, chỉ là nghe qua phái Cửu Dương chấn hưng một vùng cũng muốn đến xem thử. Vậy cùng đi.
Bách Phệ Thôn nở nụ cười vui vẻ, đột nhiên đưa tay lên miệng hắn, quệt đi một vệt trắng vô cùng xấu hổ trên mép hắn, liếm vào trong miệng.
Thật mẹ nó nam chính vô liêm sỉ! Ngoại trừ tố chất ngựa đực cùng khuôn mặt tuấn mĩ thì có gì hay chứ, Tô Thủy Nguyệt âm thầm chửi rủa.
\- Vậy đoạn đường sau này ta và Thủy Nguyệt huynh phải chiếu cố lẫn nhau rồi.
Bách Phệ Thôn lại nở nụ cười tràn đầy nam tính làm Tô Thủy Nguyệt có chút muốn thối lui, ngựa đực à, ta là vì muốn về nhà mới bất đắc dĩ phải theo ngươi, không cần phải kích động như vậy làm ta thấy buồn nôn lắm a!
Cuối cùng