Người này quyến rũ như vậy thì Thanh Khê chân nhân có thể giữ vững tinh thần được sao, nói chung thủy nhiều năm cũng không có gì là không đúng.
Thanh Khê chân nhân yêu thương nhìn Tề Xuân Thụy một cái sau đó thì dời ánh mắt đến Tô Thủy Nguyệt, y nở một nụ cười như có như không.
\- Đã trở về.
\- Sư phụ, ta về rồi.
Tô Thủy Nguyệt cố gắng bày ra bộ dạng vui vẻ sau đấy ngồi xuống bàn đá mà đổ trà ra ly một hơi uống cạn. Thanh Khê chân nhân thoáng thấy Tề Xuân Thụy chạy qua liền ôm eo cùng ngồi xuống, mà Tề Xuân Thụy lại giống như khiêu khích mà ngồi luôn trên đùi y, tay vòng qua cổ nói giọng chất vấn.
\- Người này là Tô Thủy Nguyệt mà huynh nói đến sao?
Thanh Khê chân nhân gật đầu.
\- Thủy Nguyệt, đây là Tề Xuân Thụy là một sư đệ đồng môn của ta trước kia.
\- Ra mắt Tề tiên tử, ta là Tô Thủy Nguyệt.
Tô Thủy Nguyệt giống như có lệ mà chào hỏi lại thấy trong ánh mắt Tề Xuân Thụy giống như có gì đó không mấy vui thích. Cũng không sai, hắn đã ăn nằm với Thanh Khê chân nhân nhiều lần như vậy, một người sẽ là đạo lữ của y nhìn thấy hắn tất nhiên sẽ không vui.
\- Được rồi, hai người nói chuyện. Ta có chuyện phải đến gặp Thanh Đàm chưởng môn.
Thanh Khê chân nhân hôn một cái lên cổ Tề Xuân Thụy sau đấy liền đứng lên đi mất. Tô Thủy Nguyệt lúc này cảm thấy không khí căng thẳng hơn bao giờ hết, tình địch ngồi nhìn nhau sẽ có gì vui sao? Thường thì trong những bộ phim thì lúc này Tề Xuân Thụy hẳn là sẽ nhân lúc Thanh Khê chân nhân không ở đây mà bắt nạt hắn đi.
\- Tiểu tử ngươi thích Mộ Thanh Khê sao?
\- ......
Đúng là con mắt của một người đạo lữ nên có, vừa nhìn liền biết hắn có tình ý với sư phụ của chính mình. Tề Xuân Thụy lúc này một tay trượt trên bàn, một tay chống cằm vô cùng yêu nghiệt mà nhìn hắn, đôi mắt dài hẹp giống như cáo mà quét một lượt sau đấy liền nở một nụ cười ranh mãnh. Bờ môi đỏ càng thêm sắc sảo.
\- Ngươi cứ yên tâm mà thích, ta không có thích hắn.
Không thích mà lại tình tứ vậy sao, nếu mà có thích thì còn làm ra chuyện gì nữa đây?
\- Ngươi có biết ta tại sao lại không thích hắn không?
Bỗng nhiên Tề Xuân Thụy chống hai tay lên chường người về phía Tô Thủy Nguyệt làm hắn hoảng hồn trợn to mắt, mặt kề sát vào mặt y làm hắn không nói được câu nào. Càng nhìn gần thì khuôn mặt sắc sảo phóng đại càng làm Tô Thủy Nguyệt thêm hoảng loạn, Tề Xuân Thụy đang muốn nói gì đây? Bỗng nhiên hắn thấy trước mắt tối tăm, mà không đúng, là xung quanh tối tăm mới đúng, mãi một lúc thì quang cảnh xung quanh mới thay đổi. Nơi này là một khu rừng xanh ngắt, còn có