- Ta để trà bánh trên bàn, một lát luyện công xong ngươi có thể dùng.
Tô Thủy Nguyệt đặt khay bánh và trà lên bàn đá, hắn đã không còn ở trong không gian nữa, mà khung cảnh bên ngoài cũng không quá tệ. Tuy rằng ăn ngủ dưới bầu trời không được che chắn gì ngoài tán cây nhưng cũng rất thoải mái. Thời gian hắn dưỡng thương ở đây cả ngày chỉ ăn cháo làm hắn ngán muốn chết liền liên hệ với hệ thống đổi một ít nguyên liệu, học một chút công thức để nấu một số món để thay đổi. Lôi Phong Tuyết Sư thì đã là yêu thú cấp 10 căn bản không cần ăn uống có thể tự tích cốc nhưng mà hắn thì khác, hắn không thể giống như đám tu sĩ ngoài kia cả đời không ăn gì được. Chỉ là không ngờ rằng khi hắn nấu thức ăn, Lôi Phong Tuyết Sư thử qua liền thích, bắt hắn mỗi ngày đều phải nấu, phải làm bánh rót trà cho y uống. Nguyên liệu thì đã có y đi tìm hắn cũng không cần đổi điểm hấp dẫn và linh thạch của chính mình nữa. Tuy là nói vậy nhưng nếu điểm hấp dẫn và linh thạch của hắn có thể phô ra bên ngoài thì chắc chắn là giàu có nhất cái giới tu chân này, thời gian bị bọn yêu thú ở đây thao làm hai mươi ngày đã đem đến cho hắn không biết bao nhiêu là tài nguyên, còn chưa nói đến hắn đã lên đến cấp 92. Bây giờ mỗi cấp hắn lên là cần đến năm lần nhận tinh d.ị.c.h, nếu vậy là chỉ cần thêm bốn mươi lần thì hắn có thể trở về được, còn nếu là yêu thú thì chỉ cần hai mươi lần là đủ. Nhưng hắn bằng cách nào để tăng cấp khi bị nhốt chung một chỗ với Lôi Phong Tuyết Sư này chứ?
\- Tô Thủy Nguyệt ngươi lại đây.
Lôi Phong Tuyết Sư dừng lại động tác ngồi đả tọa, ánh mắt sắc nhọn ngước lên nhìn Tô Thủy Nguyệt một cái sau đấy không làm ra biểu tình gì nữa, nằm sấp xuống lớp lá dày phía dưới. Tô Thủy Nguyệt biết ý liền đi tới, Lôi Phong Tuyết Sư này rất thích hắn gãi lưng cho y, chải lông bờm cho y. Chẳng qua bao lâu Lôi Phong Tuyết Sư liền biến thành dạng thú, là một con yêu thú so với một cái lều tuyệt không nhỏ hơn, tấm lưng rộng bạt ngàn lông trắng trải dài ra. Tô Thủy Nguyệt sau khi chải lông cho y xong liền leo lên trên nằm ngửa ra mà ngủ, mối quan hệ bình thường không chút thô tục cứ vậy tiếp diễn làm hắn tưởng chừng như mọi thứ đã không còn gì vướng bận nữa. Chỉ là do hắn đã quá ngây thơ.
Một năm qua đi, Tô Thủy Nguyệt lúc này đã là một thiếu niên trưởng thành, Lang Nha lúc này cũng đã sắp sửa mười tám tuổi. Hắn ở trong Vạn yêu thú này hấp thu linh khi trời đất mà tu luyện từng ngày, cơ thể đã bị phế tu vi không thể luyện được thuật pháp như đám tu sĩ ngoài kia nhưng mà tâm pháp hệ thống đưa cho đặc biệt tốt, hắn mỗi ngày một tiến bộ. Chỉ là...