- Trước mắt không nên cùng hắn đối kháng, quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Tề Xuân Thụy tiến lên chặn ngang đường đánh của Mộ Thanh Khê, rất nhanh đã làm cho y dừng tay lại không đánh tới nữa. Mộ Thanh Khê thu lại lực đạo ung dung đứng nhìn, ánh mắt hướng về Tề Xuân Thụy vẫn thủy chung không đổi, nhưng khi liếc qua Tô Thủy Nguyệt thì ngay lập tức thay đổi. Y nhìn hắn chỉ có phẫn hận, không sai, chính là loại ánh mắt này đã nhìn hắn trước lúc y rời khỏi Vạn yêu thú. Có lẽ trong lòng y lúc này đặt ra ngàn vạn câu hỏi là Tô Thủy Nguyệt hắn tại sao lại không chết còn vui vẻ đi cùng đám người này, hoặc là y muốn ngay lập tức lao lên một kiếm mà đâm chết hắn luôn.
Bách Phệ Thôn và Băng Hỏa Tuyết Sư được những người khác đỡ dậy sau đấy rời đi, trước khi đi Bách Phệ Thôn còn phun ra một ngụm máu ngay dưới chân Mộ Thanh Khê buông lời thề độc.
\- Một ngày nào đó ta chắc chắn sẽ giết được ngươi, không giết được ta thà là bị thiên lôi đánh chết!
Mộ Thanh Khê nhếch lên một nụ cười như có như không, y không đáp lời chỉ dùng ánh mắt khiêu khích mà nhìn Bách Phệ Thôn, lại nhìn sang Tô Thủy Nguyệt một cái rồi ngay lập tức chuyển hướng. Không ai để ý thấy hai tay Mộ Thanh Khê đang siết chặt lại đến gân xanh cũng nổi lên. Tô Thủy Nguyệt lưu luyến ôm lấy Lôi Phong Tuyết Sư mà quyến luyến rời đi, khi lướt qua Mộ Thanh Khê cũng không còn cảm giác tim đập rộn ràng như trước, tâm hắn đã chết lặng, trước mặt người này không còn một chút rung động nào.
\- Tô... Thủy Nguyệt!
Có lẽ do hắn rời đi quá nhanh cho nên không thể nào nghe được âm thanh khàn đặt ở trong cổ họng Mộ Thanh Khê, y không biết là đang gọi Tô Thủy Nguyệt hay là đang nói cho chính bản thân nghe. Hai nắm tay càng siết chặt hơn, mày nhíu lại, trong mắt hằn lên tơ máu. Kết giới trong Vạn yêu thú làm y không thể nào tự tung tự tác mà đi vào sâu được, sau lần đó nửa năm đã từng đến tìm Tô Thủy Nguyệt. Chỉ là người ngay cả xương khô cũng không tìm thấy, y đã đinh ninh là Tô Thủy Nguyệt đã bị đám yêu thú thao đến chết, hoặc là đã bị ăn mất xác. Nhưng không hiểu sao sau lần đó y mỗi ngày đều đến, đều ở ranh giới Vạn yêu thú này mà chờ đợi một kỳ tích xuất hiện. Đến chính y cũng không rõ là đang chờ đợi điều gì, chỉ biết là phải chờ mà thôi. Cho đến khi Tô Thủy Nguyệt xuất hiện y đã hiểu rõ thứ mà y mong chờ là gì, chỉ là, quá đỗi kinh ngạc mà thôi. Tô Thủy Nguyệt lướt qua y,