Nghe xong lời hứa của Cố Tiêu, Hứa Giai Ninh có chút buông lỏng nhưng vẫn canh cánh về tình tiết trong tiểu thuyết cô cắn môi thăm dò hắn:
“Cố Tiêu.”
Cố Tiêu ngước đầu nhìn cô.
“Nếu gặp lại Cố Thành và Tô Niệm anh sẽ làm gì?”
Ánh mắt Cố Tiêu lạnh xuống, hắn cười nhạo: “Tất nhiên phải đáp lễ thật tốt món quà trước khi đi gã để lại cho tôi rồi.”
“Cái đó…Anh muốn giết anh ta à?” Hứa Giai Ninh dè dặt hỏi thử.
“Không phải gã muốn giết tôi trước hay sao.
Tôi chỉ trả lại cho gã thôi mà.” Cố Tiêu cười lạnh.
“Cô cảm thấy tôi không nên giết gã?”
Không hề nha.
Đáng giết lắm.
Nhưng cái lão nương quan tâm là anh định giết hắn như thế nào cơ.
Hứa Giai Ninh điều chỉnh tư thế, ngồi thẳng dậy, cô lắc đầu phủ nhận: “Không phải, hắn hại anh, anh muốn hắn chết, không có chỗ nào không đúng cả.
Nhưng anh định để Cố Thành chết như thế nào?”
Cố Tiêu mê man nhìn cô, sao cô ấy lại đặt trọng tâm lên vấn đề này? “Để gã chết như thế nào sao?...!Ném gã vào giữa đám tang thi? Treo gã ra đằng sau xe làm mồi nhử tang thi? Hay trực tiếp biến gã thành tang thi luôn?”
Cố Tiêu thế mà khoanh tay lại, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ cách thức chết cho Cố Thành.
“Ném vào giữa đám tang thi? Cũng được đấy.” Hứa Giai Ninh vội hùa theo cách này.
Chỉ cần hắn đừng có phát điên đi tính kế, kéo một bầy tang thi triều bao vây toàn bộ khu căn cứ A thị quần ẩu như trong tiểu thuyết là được rồi.
Chỉ hi sinh một Cố Thành mà cứu được toàn bộ người trong khu căn cứ, Cố Thành chết tốt lắm.
Xem ra Cố Tiêu trong tiểu thuyết bị thuốc thí nghiệm ảnh hưởng rất nghiêm trọng mới biến chứng kích thích tam quan trở nên méo mó.
Hiện tại hắn vẫn rất bình thường không phải sao.
Cách thức giết người cũng là loại tiểu đánh tiểu nháo không đáng nhắc đến.
Hứa Giai Ninh cảm thấy vô cùng yên tâm.
Chỉ cần luôn giữ cho suy nghĩ của hắn không lệch lạc là được rồi.
Nghĩ vậy Hứa Giai Ninh cũng không do dự nữa.
Cô kéo hắn vào nhà vệ sinh.
Lôi ra một cái bồn tắm.
Đổ đầy linh thủy đậm đặc vào trong.
“Anh vào ngồi vào ngâm trong này đi.” Hứa Giai Ninh đẩy Cố Tiêu lại gần bồn tắm ra hiệu.
Cố Tiêu khó hiểu nhìn cô, sau đó hơi cúi đầu nheo mắt xem xét nước trong bồn, nước này… giống với chai nước cô từng đưa cho hắn uống hôm qua chỉ có điều nước trong bồn càng đậm đặc hơn, chỉ cần ngửi cũng cảm nhận được cỗ hương vị thanh khiết, trong lành.
Cố Tiêu cũng không hỏi nhiều, lập tức cởi áo thun lộ ra bả vai cường tráng và từng thớ cơ bụng đều tăm tắp kéo dài xuống xuống tuyến nhân ngư lấp ló sau cạp quần thể thao.
Hứa Giai Ninh thấy hắn không chút do dự trút bỏ áo xuống, lộ nửa thân trên thì vừa hài lòng với sự thức thời của hắn vừa xấu hổ không dám nhìn, cô vội vã xoay người đi ra ngoài, không quên nhắc nhở: “Có thể quá trình ngâm sẽ rất đau đớn.
Cố gắng chịu đựng, đừng ra ngoài.
Nước này có thể cải biến tố chất thân thể của anh.”
Hứa Giai Ninh nói xong không đợi Cố Tiêu trả lời chạy nhanh như thỏ ra khỏi nhà vệ sinh, không quên sập cửa đánh “rầm” một cái.
Để lại Cố Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu.
Đang muốn hỏi cô ấy phải ngâm trong bao lâu.
“Thôi vậy.” Cố Tiêu thở dài, cởi nốt chiếc quần thể thao ra, chỉ mặc đồ lót đi vào ngồi trong bồn tắm.
Sau vài phút Cố Tiêu bắt đầu cảm nhận được một cơn đau nhức đánh úp, làn da, cơ bắp, xương cốt, lục phủ ngũ tạng trong người giống như bị xoắn nát, tư vị đau đớn này quả thực một lời khó nói hết.
Cố Tiêu nhắm mắt, cắn chặt môi, căng cứng khớp hàm, gân xanh trên trán nảy lên thình thịch, mồ hôi lạnh vã ra hòa vào trong làn nước.
Không biết trải qua bao lâu, hắn khẽ mở mắt ra, kinh ngạc phát hiện làn nước trong vắt lúc trước hiện giờ đã