Nghe được âm thanh mềm mại khẩn cầu lại mang theo tia dụ hoặc của tiểu nhân nhi, tim Cố Tiêu run lên, ánh mắt càng thêm sâu thẳm, cánh tay ôm Hứa Giai Ninh siết chặt, trực tiếp đứng lên.
Người hắn cao lớn, cường tráng, ôm cô mười phần nhẹ nhàng, Hứa Giai Ninh quen thuộc dùng tay câu lấy cổ hắn, nhẹ nhàng vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc, cả khuôn mặt đều đỏ ửng.
Mỗi lần được Cố Tiêu bế lên như vậy, Hứa Giai Ninh đều có thể cảm nhận được sức mạnh nam tính khiến người mê muội của hắn, hơi thở thành thục, tràn đầy tính xâm lược, giờ phút này lây nhiễm tia tình dục nóng bỏng càng thêm cường hãn cùng bá đạo.
Cố Tiêu sải chân, nhanh chóng không chờ kịp mà ôm người đi vào căn trúc xá, hắn nhấc chân, đá cánh cửa bằng trúc ra, nghiêng người vào trong, ý đồ tìm kiếm phòng ngủ.
“…Em muốn đi tắm trước đã.” Hứa Giai Ninh vươn tay giật vạt áo trước ngực hắn, cắn môi, lí nhí lên tiếng.
Cố Tiêu rất dễ tính mà chiều ý cô, Hắn ôm Hứa Giai Ninh đi vào phòng tắm, dùng chân đóng cửa lại, đặt cô ngồi trên bồn rửa mặt.
Hứa Giai Ninh vẫn còn ôm cổ hắn, hai tay Cố Tiêu chống ở hai bên của cô, cúi người tiến lên hôn cô.
“..Ưm…” Hứa Giai Ninh bị hắn ép về phía sau, lưng dán sát vào mặt gương lạnh lẽo, nhưng thân thể lại nóng bỏng vô cùng.
Đầu lưỡi họ cuồng nhiệt dây dưa, hai thân thể dán sát vào nhau, quần áo bắt đầu bị thoát dần ra, lả tả rơi trên nền gạch men, độ ấm cơ thể hai người càng ngày càng tăng cao, thậm chí có phần nóng bỏng.
Tay Cố Tiêu âu yếm, vuốt ve thân thể của Hứa Giai Ninh, thỉnh thoảng lại xẹt qua nơi mẫn cảm của cô, khiến cho thân thể cô gái nhỏ run lên.
Hứa Giai Ninh bị hôn đến mụ mị, trong phòng tắm nhỏ hẹp vang lên tiếng nước bọt tương giao, âm thanh tiểu nữ nhân thấp giọng rên rỉ, nỉ non cùng với tiếng hít thở trầm khàn, nặng nề của đàn ông đan chéo vào nhau.
Không khí cũng trở nên kinh diễm, sắc tình.
Từng ngón tay thon dài, hữu lực thong thả du ngoạn trên mỗi tấc da thịt của Hứa Giai Ninh, nơi nào chạm vào cũng đốt lên lửa nóng, tiểu nhân nhi dường như không chịu nổi trêu chọc, mềm oặt dựa vào tấm gương phía sau, nhẹ nhàng thở dốc, Cố Tiêu rời khỏi đôi môi mềm mại ngọt ngào như viên thạch hoa quả, dọc theo cần cổ ngẩng cao xinh đẹp, hôn xuống xương quai xanh, mỗi nơi môi lưỡi đi qua đều để lại vết đỏ nhàn nhạt trên làn da mịn màng, trắng nõn.
Tay hắn cũng không rảnh rỗi, vuốt ve một đường dọc từ sống lưng cong mảnh, chạm nhẹ lên xương cánh bướm xinh đẹp, mảnh khảnh phía sau rồi lướt về phía trước, nhẹ nhàng nắm lấy một bên mềm mại, nhẹ nhàng nhào nặn.
“Ưm….” Hứa Giai Ninh bị hắn chạm vào, bao lấy khối căng tròn vân vê thành đủ loại hình dáng, ánh mắt Cố Tiêu nóng rẫy, không rời khỏi hai khỏa nóng bỏng trên ngực cô, hai khỏa căng mọng, mềm như bông, trắng như tuyết trước mặt quá ư hấp dẫn khiến hắn không nhịn được muốn khẩn cấp nếm thử.
Cố Tiêu cúi đầu ngậm lấy nụ hoa nhỏ, đầu lưỡi ấm áp nhẹ nhàng đảo quanh, ngẫu nhiên lại dùng hàm răng day cắn, năm ngón tay thon dài không bỏ quên mà xoa nắn bên còn lại.
Hứa Giai Ninh bị môi lưỡi nóng bỏng của hắn chọc cho mơ màng, đôi mi thanh tú nhíu lại, hơi ngửa đầu dựa vào mặt gương đã bị nhiệt khí nhiễm thành sương mù mông lung, đôi tay cô vô lực chống phía sau, nửa người mảnh khảnh tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, cổ họng phát ra những tiếng rên rỉ nghẹn ngào, nức nở, thập phần mê người.
Cố Tiêu nghe được thanh âm mềm mại, tim khẽ run lên, ngón tay từ từ lần xuống vùng bụng bằng phẳng lại vòng ra phía sau vuốt ve cánh mông căng tròn, rồi trở về phía trước, tìm xuống bên dưới nhẹ nhàng thâm nhập.
Nơi bí ẩn bị ngón tay lơ đãng chạm vào khiến cả người Hứa Giai Ninh run lên, Cố Tiêu như trêu chọc mà chạm nhẹ lên phần nhô ra ở giữa khiến tiểu mỹ nhân trong ngực nức nở than nhẹ.
“...Bé con....Em ướt rồi.” Cố Tiêu hôn khẽ lên nụ hoa trước ngực cô, cất giọng trầm khàn, gợi cảm.
“Xem này…”
Hứa Giai Ninh sửng sốt, vô thức cúi đầu nhìn xuống, lại thấy Cố Tiêu đưa tay lên đối diện với ánh mắt cô, trên ngón tay thon dài, được cắt tỉa gọn gàng của hắn loang lổ, lóng lánh ánh nước, kích thích thị giác hai người, khiến đầu Hứa Giai Ninh nổ bùm một cái, cả người ngượng đỏ chín.
“Anh…Anh…sao có thể…” Hứa Giai Ninh xấu hổ tới mức muốn chui luôn xuống đất, người này lại dám trêu chọc cô như vậy...!
Cố Tiêu bật cười, hạ tay xuống, tiếp tục tìm tới u kính, hắn không đi vào bên trong mà chỉ nhẹ nhàng vuốt ve, xoay tròn càng giống như đang đùa giỡn.
Cô bé con nào chịu nổi hành vi quấy quả của hắn, cả người khẽ co rụt lại, thấp giọng cầu xin:“Ưm….Đừng…Đừng mà…”
Ngữ khí ngây thơ, ngọt ngào lại mang theo vài phần dụ hoặc mà không tự biết, khiến Cố Tiêu càng thêm hưng phấn, ngón tay hắn trượt nhẹ vào bên trong, mô phỏng động tác ra vào, dùng chất giọng câu dẫn khàn khàn dẫn dắt: “Đừng cái gì…? Nói anh nghe…? Em muốn gì? Bảo bối.”
“A….” Hứa Giai Ninh bị hắn đột ngột đi vào, dù chỉ một ngón tay đã mẫn cảm không chịu nổi, cô cong người, gương mặt mơ màng gục trên bờ vai hắn nức nở thở dốc.: “A…ưm…Không…Không được…Cố Tiêu…Em không chịu nổi.”
Một tay Cố Tiêu vừa chậm chãi khuấy động bên trong, tay còn lại nắm lấy eo cô đỡ dựa vào người mình, hắn liếm nhẹ lên vành tai đỏ ửng của Hứa Giai Ninh dẫn dắt: “Không thích sao? Không muốn anh dùng tay?”
“Ưm….Không…Không muốn…”
“Vậy…Anh đổi một thứ khác đến hầu hạ bảo bối nhé.”
Không đợi Hứa Giai Ninh