Ban đầu chỉ là môi chạm môi, về sau khát vọng của Tiêu Chiến Vũ bắt đầu dâng lên, anh liền dùng hàm răng cạy mở đôi môi Diệp Nhiễm, mở nó ra.
Diệp Nhiễm hận đến mức muốn cắn đứt đầu lưỡi anh, giờ đầu lưỡi của anh đã nằm ở giữa hai hàm răng của cô, nếu muốn cô chỉ cần cắn nhẹ là được.
Nhưng khi bốn mắt nhìn nhau, cô nhìn thấy trong con ngươi sâu không thấy đáy kia, có rất nhiều cảm xúc mà cô nhìn không hiểu, có thống khổ giãy giụa, phẫn nộ bực bội, tức muốn hộc máu, cùng với sự khao khát mê đắm của đàn ông với phụ nữ.
Có quá nhiều cảm xúc phức tạp trong đó, làm cho cô có chút sợ, cô thả lỏng môi buông lỏng đầu lưỡi anh ra.
Anh không sợ đau, trực tiếp lợi dụng khoảng trống xâm nhập vào.
Anh tham lam hôn cô, hơi thở nặng nề gấp gáp, hơi nóng từ mũi phun lên trên gò má cô, làm cô cảm thấy như mình sắp bị phun chín vậy.
Cô không hiểu, chỉ là nam nữ thân mật thôi mà sao lại thành ra như vậy, chỉ một nụ hôn thôi mà lại làm cho cô cảm thấy như người đàn ông này như muốn hút hết sức lực, làm loạn suy nghĩ của cô vậy.
Môi răng thân mật quấn lấy nhau điên cuồng, có một loại tư thế nếu không tới thiên hoang địa lão thề không bỏ ra.
Lúc đầu Diệp Nhiễm còn giãy giụa một cách yếu ớt, về sau liền không thèm giãy nữa.
Cô bị cuốn vào trong nụ hôn mưa rền gió dữ này, bị buộc phải đáp lại mọi động tác của anh.
Cô thậm chí còn dùng cánh tay của mình ôm lấy thân thể cường tráng của anh, móng tay còn cào vào cơ bắp rắn chắc trên bả vai anh.
Một hồi sau, rốt cuộc Tiêu Chiến Vũ cũng rời khỏi môi cô.
Khi anh lui ra, còn kéo theo một sợi chỉ bạc làm cho đôi môi trở nên sáng bóng.
Diệp Nhiễm không muốn nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ này, cô chỉ có thể nhắm đôi mắt lại.
Đây là lần thứ hai anh hôn cô.
Giữa bọn họ vẫn chưa bao giờ nói rõ với nhau cái gì, cũng không có cái gọi là hứa hẹn, mọi chuyện đều thuận theo tự nhiên, khi ở bên nhau là toàn dựa vào ăn ý ới với nhau.
Hiện giờ cô cảm thấy, anh chắc là đang muốn nói gì đó.
…… Vậy thì thanh tiến độ của cô có phải sẽ xê dịch hay không?Tiêu Chiến Vũ ôm mặt cô, âm thanh khàn khàn vang lên bên tai Diệp Nhiễm: “Nói đi, Diệp Nhiễm, cậu có phải đang chơi tôi không?"Diệp Nhiễm nhướng mày? Thế mà nói chuyện này? Cô xoay mặt đi: “ Tôi chính là đang chơi cậu, sao nào?"Mặt Tiêu Chiến Vũ nhăn lại: “Diệp Nhiễm, cậu thế mà thật sự dám chơi tôi, tôi không bỏ qua cho cậu đâu.
"Lời này lộ ra mười phần tàn nhẫnDiệp Nhiễm không sợ, cô thong thả mở mắt ra, lạnh lùng liếc nhìn cậu: “Uy hiếp