Ngày đưa Nakahara Chuuya ra sân bay, tâm trạng Hasegawa Rina chập chờn, lo lắng, đầy bất an.
Từ lúc lọt hố 《 Bách mạn hội 》 cho tới nay, nàng chưa lần nào được nhìn thấy HE.
Đi xong 5 route lại đã chết bốn lần, chiến tích làm người cảm động, ngay cả con kiến đi ngang qua đều phải than thở.
Từ khi hảo cảm độ của Dazai Osamu đột phá 70, tình cảnh quen thuộc liền không ngừng trình diễn.
Thiếu nữ đều sắp mãnh hổ rơi lệ.
Quả thật, trong lượt chơi lần này nàng có dị năng lực, không đến mức bị một phát đạn bắn chết.
Nhưng biết đâu chữ ngờ! Sức chiến đấu của nàng còn lâu mới có thể tiếp cận với chiến lực trần nhà, đụng tới đại Boss, cũng chỉ có thể BE.
Hasegawa Rina theo sát Nakahara Chuuya.
Nàng lo âu đến nỗi gò má phồng lên, cánh môi nhấp chặt, trong con ngươi xanh thẳm chất đầy cảm xúc hỗn loạn, không còn thuần triệt như thường ngày.
Trong lòng, bé Rina cắn khăn tay, tràn ngập mong đợi mà lặp lại: Chuuya đừng đi hu hu, bé con sợ hãi ——
Nhưng mà nàng không thể mở miệng.
Lần đi công tác này, là quyết định của thủ lĩnh Mori Ougai, thực khẩn cấp.
Theo như hiểu biết của nàng về Nakahara Chuuya, lòng trung thành của hắn đối với Mafia Cảng sẽ không để hắn chỉ vì cấp dưới sợ hãi bất thường mà thay đổi tuyến đường…… Hasegawa Rina đành phải trơ mắt mà nhìn tấm gỗ nổi duy nhất trôi khỏi tầm tay*.
Nàng vô ý thức mà kéo nhẹ góc áo của người thiếu niên trước mặt.
Trọng lực sử mờ mịt mà nhìn lại nàng.
“Chuuya……”
Nàng lẩm bẩm một tiếng, biểu tình bất lực.
Nakahara Chuuya dở khóc dở cười mà đè vành mũ xuống, nhẹ nhàng mà gỡ tay nàng: “Hasegawa, kiên cường một chút.
Hay là như này đi, Nhiệm vụ tiếp theo của ngươi chính là khỏe mạnh mà chờ ta trở lại?”
“Mỗi nhiệm vụ được giao cho ngươi, ngươi đều hoàn thành đến phi thường xuất sắc.”
“Lần này cũng phải cố lên a.”
Hasegawa Rina:……?
Chuuya, trước khi đi xa ngươi còn phải cắm flag* cho ta sao?
Trong nháy mắt đó, thiếu nữ càng tuyệt vọng.
Nàng níu kéo thất bại, Nakahara Chuuya vẫn lên máy bay ra nước ngoài.
Trên đường quay về, Dazai Osamu đã buồn bực nửa ngày, hắn chờ rồi lại chờ, nhưng mãi cũng không chờ đến nàng chú ý đến hắn, không thể không chủ động há mồm: “Nghe nói có chim anh vũ, sau khi chủ nhân mất đi, sẽ mổ lông của chính mình, thậm chí mắc chứng hậm hực để rồi chết đi…… Chẳng lẽ ngươi chính là loại chim anh vũ này sao?”
“……”
Hasegawa Rina uể oải đến không rảnh phản bác.
Ngón tay nàng để nơi cửa kính xe, tóc mái bị gió thổi tung bay, ánh mắt mơ hồ.
Con ngươi phản xạ vô số hình ảnh phóng to rồi lại thu nhỏ, tiến đến rồi lại lùi về, càng làm nàng thoạt nhìn uể oải, giống một đóa hoa sắp khô héo.
Thiếu nữ liếc Dazai Osamu một cái, ánh nhìn đáng thương lại tội nghiệp.
…… Hảo cảm độ đang dao động của Dazai Osamu bỗng nhiên ổn định.
Không có kinh nghiệm an ủi người khác, bùn đen tinh đau đầu mà chọc chọc quai hàm Hasegawa Rina, hơi hiện chút bất mãn lại nghĩ một đằng nói một nẻo mà miệng tiện điều tiết không khí: “Này, ngươi sẽ không thật sự vì con sên kia mà hậm hực đến chết đi? Con sên sẽ khóc nha.”
Chết cái gì mà chết, ta mới không muốn ——
Hử? Từ từ.
Thiếu nữ, người bị BE dọa sợ tới mức hoang mang rối loạn, mở ra bảng nhật trình: Hai dòng trên cùng, là kế hoạch phản kích mà nàng viết ngay từ đầu lượt chơi.
Điểm thứ nhất, là biểu diễn đặc hiệu, biểu diễn ngay trước mặt Dazai Osamu, làm việc mà Dazai Osamu không làm được.
Điểm thứ hai, là chết không đau đớn, làm Dazai Osamu ghen ghét.
…… Ha, vậy không có việc gì.
Vốn dĩ sẽ cần phải chết thì sẽ chết.
Nhưng nàng lại không thể chết hoàn toàn, nàng cần phải biết hiểu cốt truyện kế tiếp.
Hasegawa Rina dạo qua tiệm đổi điểm một lượt, vẫn không chọn được một đạo cụ nào thích hợp.
Thật sự không còn cách nào khác, liền khởi động cái kia đi —— khởi nguồn tội ác, Kyubey! Máy hứa nguyện của các thiếu nữ, thủ lĩnh bán hàng đa cấp, Thần Khí tạo BE…… Tóm lại, có Kyubey, nàng còn có thể chơi thêm N giây!
Thưởng thức xong khuôn mặt hâm mộ của Dazai Osamu, nàng liền trốn chạy.
……
Ô tô đi thẳng tới quán bar Lupin.
Hasegawa Rina khôi phục tinh thần, liền thoải mái mà ngủ suốt quãng đường còn lại.
Bởi vì xe chở nàng đi chính là xe chuyên dùng của cán bộ cấp cao của Mafia Cảng, nên dù đã tới đích đến, cũng không ai gọi nàng, tùy ý nàng thoải mái dễ chịu mà nằm tới hoàng hôn.
Khi nàng mở mắt cũng là lúc tay Dazai Osamu đang nhéo mặt nàng, còn kéo sang hai bên.
Hasegawa Rina nghiêng nghiêng đầu.
Lúc tỉnh dậy, nàng sẽ có một khoảng thời gian ngắn đầu óc mơ hồ.
Vì thế nàng hết sức nghe lời, mơ hồ xuống xe, đứng ở cửa quán bar, nhìn thấy bảng hiệu “Lupin” mới sợ tới mức thu hồi thần trí —— ở ván thứ năm, nàng mặc kệ độ hảo cảm giảm xuống mà đi thẳng vào quán bar Lupin, đến nỗi kết cục sao……TVT
Trùng hợp, Dazai Osamu nói vô cùng tự nhiên: “Rina.”
Đổi xưng hô, Chuuya xuất ngoại.
Quán bar Lupin.
Hay thật đấy, lại còn có một chồng Buff tử vong chất đống ở đây?
Giờ chỉ thiếu một cái hảo cảm giá trị rong huyết a!
Hasegawa Rina cảm thấy gấp gáp.
Nàng thâm trầm mà ý thức được, có vài phục bút* quan trọng, nếu hiện tại nàng không chôn, thì đại khái sau này cũng không còn cơ hội chôn.
“Dazai đại nhân.”
Đã an tĩnh cả ngày, giờ phút này thanh âm của nàng vừa nhẹ lại êm, còn mang thêm chút ủ rũ chưa tỉnh ngủ.
Hoàng hôn miêu tả nàng tinh xảo ngũ quan, làm nàng nhiều tầng mông lung mỹ cảm.
Hasegawa Rina nói: “Ngươi thông minh như vậy, nhất định đã sớm đoán được là ta không có cảm giác đau đi.”
—— vừa mở miệng ra, lời tự sướng* ra.
Thiếu nữ tiếp tục nói: “Cho dù đã chết, cũng sẽ không khó chịu.”
—— OK! Phục bút chôn xuống thành công!
Khoảnh khắc nàng ngoài ý muốn tử vong, sẽ là lúc Dazai Osamu biến thành chanh* đi!
Như nàng dự đoán, sắc mặt Dazai Osamu biến kém.
Tên cán bộ Mafia luôn thể