Nhà Từ Thận vẫn luôn rất náo nhiệt, mọi người đều thích tụ tập ở đây, nhưng tối nay lại rất yên tĩnh, chỉ có ba người bọn họ dùng bữa tối.
"Các anh em của anh đâu?" Hại thư nhiên cũng không quen theo.
Từ Thận nói: "Ở nhà Trần Sâm."
Nhà Trần Sâm có một bà lão, tính tình rất hung dữ.
Mấy ngày nay có lẽ là nể tình hắn mới kết hôn, mọi người đều thức thời không chạy đến nhà hắn.
Từ Thận cười cười: " Sau này dẫn em về thăm nhà.
Thư Nhiên cũng nghĩ đến việc sau cưới này, dừng đũa, tiếp tục gắp thức ăn như không có chuyện gì xảy ra.
"Đúng rồi, anh Thận." Chu Huệ nhớ lại hỏi:
"Khi nào Định tử đi làm?"
Hiện tại hôn sự của cô cũng sắp thành, làm chị phải bắt đầu quan tâm đến tiền đồ của em trai.
"Không vội." Từ Thận cũng từng nghe Thư Nhiên nhắc tới chuyện này, không để dây xích bị đứt nói: "Chờ cô kết hôn rồi đi.
"Nói tới đây hắn giật mình, chẳng lẽ Thư Nhiên thật sự muốn đi làm?
Hắn nhìn Thư Nhiên, đối phương cũng nhướng mày, làm sao?
Chu Huệ gả cho Trương Vân Sinh, xác suất lớn là ở ký túc xá đơn vị, hai chị em cách nhau không xa, về sau hai nhà có chút gió thổi cỏ lay thôi cũng tỏ tường, chẳng lẽ còn muốn giấu diếm sao?
“?” Thư Nhiên cố gắng hiểu.
Từ Thận lắc đầu, liếc Chu Huệ rồi tỏ vẻ không tiện nói chuyện.
Quên đi, không hiểu...!Giao tiếp bằng mắt quá mệt mỏi, Thư Nhiên bỏ cuộc.
"Cũng được." Chu Huệ gắp cho em trai một đũa thức ăn: "Ăn nhiều hơn chút đi."
"Chị cũng vậy." Thư Nhiên dừng một chút: "Anh Thận cũng vậy.
" Đạo lý đối nhân xử thế.
Từ Thận cúi đầu cười, rất muốn nói một câu, không muốn thì không cần phải miễn cưỡng.
Về phần chuyện đi làm, hắn quyết định buổi tối trở về phòng rồi mới hỏi rõ ràng.
Sau bữa tối, hai người một trước một sau vào trong phòng, Từ Thận ngồi ở bên giường, đi thẳng vào vấn đề nói: "Vợ, em cho anh một câu trả lời chắc chắn đi, khi nào thì nói với chị em? ”
"Nói gì với chị em?" Thư Nhiên ngồi trên ghế gấp trước bàn làm việc, trong tay cầm lấy một quyển tiểu thuyết, tiếp tục đọc chỗ đã đọc trước đó.
"Chuyện của hai chúng ta." Từ Thận nhìn cậu.
Thư Nhiên lâm vào suy nghĩ: "..."
Hắn muốn đi tắm rửa chốc lát, Từ Thận tháo đồng hồ trên cổ tay xuống, tùy ý đặt ở đầu giường, tiếp theo mở radio bên cạnh nghe tin tức.
"Chờ sau khi chị em kết hôn đi, hiện tại chúng ta ở cùng nhau, nói ra khó tránh khỏi xấu hổ."
Chủ yếu là sợ Chu Huệ ngại, bạn bè của Từ Thận dễ dàng chấp nhận đồng tính luyến ái, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều vậy.
Vạn nhất Chu Huệ phản ứng thái quá, không chừng sẽ phát sinh mâu thuẫn với Từ Thận, ngẫm lại vẫn là chờ đối phương kết hôn rồi nói sau.
"Được." Từ Thận đối với câu trả lời này có thể chấp nhận.
Chỉ cần Thư Nhiên có ý định công khai, không giấu diếm thì hắn có thể chấp nhận.
"Đang đọc sách gì đấy?" Từ Thận còn không có ý định đi, tựa vào đầu giường nghỉ ngơi.
Ảnh đang nói chuyện với mình à?
Thư Nhiên lật sách lại nhìn thoáng qua bìa ngoài: "Tiểu thuyết võ hiệp, Chỉ Kiếm…Vi Môi.
”
Mấy bộ kinh điển đọc rồi, bộ này chưa đọc.
"Thấy thế nào?" Từ Thận suy nghĩ một chút, thế mà quên mất cốt truyện, chứng tỏ văn vẻ cũng bình thường: "Quyển khác hay hơn”
"Quyển nào?" Thư Nhiên thốt lên: "Của Huỳnh Dị á? "Sáng tác động một tí là sờ bàn tay nhỏ bé, bóp eo nhỏ gợn sóng.
Trong phòng im lặng một giây, tiếp theo hai người nhịn không được bật cười, người trưởng thành ăn ý.
Thực tế thì Huỳnh Dị viết sách quả thật rất nhộn nhạo.
"Không phải." Từ Thận nhìn cậu: "Của Kim Dung."
Sau đó hắn nghĩ đến đống tiểu thuyết mờ ám của mình, chắc Thư Nhiên đã xem qua giá sách của hắn rồi, hắn không xấu hổ, đó là chuyện bình thường.
"À." Thư Nhiên giả vờ: "Vậy để lát nữa em xem lại."
Đọc được hai dòng, cậu không thể không hỏi: "Có phải anh...!cố ý mua những cuốn tiểu thuyết đó không?"
Từ Thận hẳn là biết cậu đang ám chỉ cái gì, chính là những quyển sách không đứng đắn kia.
"Những thứ đó?" Từ Thận quả nhiên ngầm hiểu, à một tiếng: "Thỉnh thoảng mới đọc, giết thời gian."
Thư Nhiên thầm nghĩ một cái tên gay như anh mà lại đi đọc tiểu thuyết BG.
Cậu cảm thấy mình có bệnh, tại sao lại thảo luận vấn đề này với một tên gay cơ chứ, nhưng cậu thực sự muốn hỏi: " Toàn là nam nữ với nhau, anh thấy có hứng thú không?"
Đọc sách thì chẳng phải sẽ tưởng tượng ra gì đó sao?
Thư Nhiên rất tò mò, lúc Từ Thận đọc sách trong đầu nghĩ cái gì? Đổi nữ chính thành nam?
Từ Thận ngẩn ra, đại khái không nghĩ tới Thư Nhiên sẽ thảo luận chuyện này với mình, hắn có chút kinh ngạc cười cười.
"Không tiện nói à? Không sao, dù sao cũng là chuyện riêng tư", Thư Nhiên nói, "Em hỏi vu vơ thôi."
"Không có." Từ Thận ho nhẹ một tiếng, thành thật trả lời câu hỏi của cậu: "Trước kia có hứng thú, hiện tại hẳn là không, lâu rồi anh không đọc."
Thư Nhiên: "?"
Ngước mắt khỏi cuốn sách, cậu nhìn Từ Thận: " Anh nói vậy là sao?"
"Em rất tò mò à?" Từ Thận cũng nhìn cậu
"Không tò mò sao em phải hỏi?" Thư Nhiên giống như lơ đãng quay đi chỗ khác: “Nói chuyện phiếm thôi.”
Trong phòng im lặng một lát, Từ Thận mới tiếp tục nói: "Trước kia, anh không biết mình thích đàn ông."
Trước kia không thích, bây giờ mới thích sao?
Thư Nhiên thông minh, lập tức nghĩ đến tiền căn hậu quả, sắc mặt hơi cổ quái, không phải Từ Thận là bị mình bẻ cong đấy chứ?
Vậy chẳng phải cậu tạo ra nghiệt lớn rồi à?
Thư Nhiên tắt lửa, Từ Thận lại hăng hái: "Sao không hỏi tiếp?"
Thư Nhiên nghĩ thầm, hỏi cái đầu nhà anh, em đã biết rồi.
Chẳng phải là vừa thấy Thư Nhiên nhớ cả đời sao…
(1 câu trong tiểu thuyết của Kim Dung, câu gốc là Nhất kiến Dương Quá, ngộ chung sinh)
Có người thích mình Thư Nhiên cũng không ngạc nhiên, sự hiểu biết bản thân vẫn còn đó.
"Anh còn không đi tắm rửa đi?" Cậu thuận miệng chuyển đề tài.
"Em giục anh đấy à?" Từ Thận nhướng mày, cười nói: "Vậy anh thật sự đi tắm đây.
”
Thư Nhiên: "..."
Thư Nhiên nhẹ nhàng lẩm bẩm trong lòng một câu: Mẹ kiếp.
Lời nói như nước hắt ra ngoài, cậu còn chưa kịp vãn hồi, Từ Thận đã ra ngoài tắm rửa.
Thời tiết nóng tắm rất nhanh, không lâu sau, hắn trở lại thúc giục Thư Nhiên: “Ngủ sớm dậy sớm, đi mau, nước nóng chuẩn bị sẵn cho em, có thể pha thêm nước lạnh."
Thư Nhiên gãi gãi tai: "Lát nữa em xem.
"Bây giờ cũng còn quá sớm, mới hơn bảy giờ.
Từ Thận nhìn cậu: "Lát nữa nước sẽ lạnh."
"Giục gấp như vậy làm gì, không vội." Thư Nhiên vẫn không ngẩng đầu lên.
Tâm tư Từ Thận quá dễ đoán, đơn giản là nghĩ đến chuyện kia.
Nhưng Thư Nhiên không muốn, đêm còn dài như vậy, còn sớm như vậy...!
Thật quá đáng sợ.
Từ Thận nói: "Nếu em lười động đậy thì anh ôm em đi nhé?" Hắn rất vui vẻ, nếu Thư Nhiên đồng ý, hắn giúp Thư Nhiên tắm rửa cũng được.
"Vậy lại không cần." Thư Nhiên sao có thể đồng ý, trì hoãn đến tám giờ vẫn phải đứng dậy đi tắm.
Nước vẫn còn ấm, nhưng pha thêm chút nước lạnh, dội lên người rất thoải mái, ngẫm lại đây là đãi ngộ của Từ Thận cho cậu, Thư Nhiên có chút khó xử, dù sao hắn cũng thật sự đối xử tốt với mình.
Thư Nhiên cũng không ghét chuyện ở chung, bằng không cậu có thể bịa ra 100 lời nói dối, dùng để tránh sự thân cận với Từ Thận.
Cơ thể không khỏe...!là một trong những lời nói dối đơn giản nhất.
Mà mình cuối cùng không có lựa chọn nói dối, độ chấp nhận Từ Thận của mình cao hơn nhiều so với tưởng tượng của mình nhiều lắm.
Thư Nhiên tắm rửa trong phòng tắm, Từ Thận ở trong phòng bồn chồn chờ đợi, nói không biết vì sao mỗi lần Thư Nhiên không ở dưới mí mắt hắn, hắn đều hoảng hốt, cảm giác hai bên đang cách xa mười vạn tám ngàn dặm, thậm chí xa hơn.
Thẳng đến khi Thư Nhiên trở lại dưới mí mắt, bị hắn ôm vào trong lòng, trái tim bất an của hắn mới có thể an tâm.
Hơi không có tiền đồ, không, là cực kỳ không có tiền đồ.
Thư Nhiên trở lại trong phòng, Từ Thận thấy cậu gội đầu, rất tự nhiên cầm khăn tắm đến giúp cậu lau khô tóc.
Hắn muốn giúp, Thư Nhiên cũng không từ chối, bèn ngồi ở trên ghế, rũ