Phía nam hoàng cung Ai Cập là khu cung điện của nữ hoàng Ariana - em gái cùng cha khác mẹ của pharaoh. Từ nhỏ ả ta đã rất ghét hoàng huynh của mình vì nghĩ chính là hắn đã cướp đi tình yêu thương của phụ hoàng dành cho mình, lớn lên khi phụ hoàng qua đời để lại toàn bộ giang sơn này cho hắn, càng khiến cho ả ta căm thù hắn hơn rất nhiều, ả ta đã thề bằng mọi giá phải dành lại hết tất cả, hôm lễ hội được diễn ra chính tay Ariana là người đã hạ độc vào rượu của Merity, cứ tưởng hắn đã thăng thiên không ngờ lại được một con nô tỳ cứu giúp, bên trong cung điện là hình bóng một cô gái tóc dài ngang eo, tay đeo vòng vàng, đầu đội vương miện, mặc trên người bộ y phục màu đen lộng lẫy và quyến rũ của vương triều Ai Cập cổ đại, khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ chết người, ánh mắt sắc hơn mắt chim ưng, đồng tử màu đen huyền bí, nhưng kỳ lạ thay cô gái với dung mạo quyến rũ nghiêm nước nghiêm thành ấy lại đang tức giận tột cùng, nàng ta ném hết bình hoa, chén bát, đồ trang điểm xuống đất và đó chính là nữ hoàng Ariana, đám tỳ nữ của Ariana thấy vậy mà lạnh người, ném hết tất cả đồ đạc Ariana mới cảm thấy hạ được cơn tức, nàng ta ngồi xuống giường nhìn vị nữ quan đang quỳ kia, vị nữ quan đó là Aie - nữ quan thân cận nhất của Ariana.
"Aie, ta không cần biết ngươi dùng cách nào, nhưng bằng mọi giá phải giết chết được con nô tỳ kia cho ta!!!"
Lời nói của Ariana như quát nộ, Aie lạnh người run rẩy đáp.
"Vâng thưa nữ hoàng yên tâm... cô ta sẽ không còn có thể nhìn thấy bình minh của Ai Cập vào ngày mai nữa đâu ạ."
Nghe Aie dám chắc chắn như thế, Ariana gật đầu, cho bọn tỳ nữ và nữ quan lui ra ngoài hết.
- --------
Từ ngày được làm nữ quan trong cung điện vì để cho tiện với công việc, Tịch Dao quyết định dọn tới hoàng cung ở luôn, vì là trọng thần đã cứu pharaoh cho nên nàng được những người trong hoàng cung kính trọng và quý mến, pharaoh thì lúc nào cũng mang nàng đi cùng để đảm bảo chuyện lần trước không lập lại thêm bất kỳ một lần nào nữa, cho nên muốn hành thích Tịch Dao chỉ còn cách chờ tới tối, khi ấy Tịch Dao sẽ về phòng riêng của mình nghỉ ngơi.
Aie phục kích từ buổi chiều, chờ khi Tịch Dao đã trở về phòng
riêng, đợi cho nàng đóng cửa lại đàng hoàng, nữ quan Aie lập tức thả từ trong rọ ra một con rắn hổ mang lớn, loài vật biểu tượng cho thần chết của Ai Cập. Vì đã được huấn luyện kỹ nên con rắn lập tức tìm ra được nàng, đúng lúc đó Tịch Dao quay đầu lại nhìn thấy con rắn đang lao tới phía mình, trong chớp mắt nàng đã một tay nắm được cổ con rắn, đã thế còn cười.
"Ta đang lo không biết làm sao để tìm được rắn hổ mang để chế thuốc không ngờ mày tự mò đến, rắn à để ta hóa kiếp cho ngươi nhé."
Nói là làm Tịch Dao lấy một thanh chủy thủ cắt cổ rắn ra lấy máu. Nữ quan Aie ở trong bóng tối nhìn thấy nàng dùng tay không bắt rắn mà kinh hồn bạc vía, đây là lần đầu tiên trong đời bà ta nhìn thấy có ai có thể bắt rắn hổ mang chúa bằng tay không, nữ quan Aie lấy lại bình tĩnh, lặng lẽ rời khỏi chỗ núp, trở về gặp Ariana, thấy nàng ta đang nằm nghỉ trên ghế, Aie quỳ cúi đầu xuống đất vừa run vừa nói.
"Nữ hoàng, Tịch Dao cô ta... cô ta không phải là người bình thường cô ta có thể bắt được rắn hổ mang bằng tay không đấy ạ!"
Ariana mở mắt nhìn thấy vẻ mặt run sợ của nữ quan Aie, đột nhiên lửa giận bùng lên, nữ hoàng Ariana tức giận quát cho bà ta một trận.
"Cái gì mà tay không bắt rắn, ngươi có nhìn lầm không, ả chỉ đang dọa ngươi thôi, chỉ là một con nhóc cũng không xử lý được thì sau này không cần quay về gặp ta nữa biết chưa hả."
Nữ quan Aie nhìn khuôn mặt tức giận đến đáng sợ của nữ hoàng Ariana còn run hơn lúc nãy lập tức quỳ đầu không dám nhìn trực tiếp Ariana, Aie vừa kinh sợ vừa nói.
"Nữ hoàng người nói đúng, là do thần nhìn lầm làm gì có ai trên thế gian này có thể tay không bắt rắn hổ mang chứ, xin nữ hoàng hãy cho thần một cơ hội nữa, thần hứa lần này chắc chắn sẽ giết chết được con nô tỳ đó, giết chết cả pharaoh để người trở thành nữ hoàng của Ai Cập thực sự."
Nữ hoàng Ariana nghe thế cười to, nhưng giọng vẫn mang theo sự tức giận nói.
"Tốt, tốt lắm ngươi hãy làm cho tốt, bằng không Ngươi đừng hòng sống thêm giây phút nào nữa cả."
●●●●●Hết Chương 3●●●●●