Vừa dứt lời Quân Tiểu Nam liền nhanh tay gắp một ngụm lớn cơm và thịt cá cho vào trong miệng, thật là ngon! Đã lâu rồi cô không được ăn ngon như vậy, thật là hoài niệm!Kỳ thật mọi người đã sớm ngửi thấy hương vị chua chua ngọt ngọt phát ra từ các món ăn hôm nay, do đó ai nấy đều học theo dáng vẻ của Quân Tiểu Nam thử dùng đũa ăn cơm.
Mấy ấu tể học nhanh hơn so với dã nhân trưởng thành, sau đó còn chỉ dạy cho a phụ và a mẫu cách sử dụng, cả bộ lạc vô cùng hòa thuận vui vẻ.
Buổi chiều Quân Tiểu Nam để các tộc nhân ôn lại những tư thế đã được học vào buổi sáng, sau đó lại dạy thêm cho họ bốn năm tư thế mới.
“Hắc!”“Ha!!”Âm thanh luyện võ vang vọng khắp sơn động, ngay cả những côn trùng nhỏ bên ngoài hang động vừa mới thức tỉnh giấc cũng bị âm thanh này dọa đến mức sợ hãi trốn ra xa.
***Ngày hôm sau chính là thời điểm đánh bắt cá lần hai nên mọi người được nghỉ học một ngày.
Chẳng qua, số lượng tộc nhân ra ngoài vào hôm nay đặc biệt đông.
Bởi vì trước đó Quân Tiểu Nam đã truyền đạt đến mọi người khái niệm “mượn”, nên rất nhiều tộc nhân đã mang hết quần áo mượn của bộ lạc đưa cho người thân ở bộ lạc Viêm.
Người “cho vay” phải làm việc kiếm tiền để trả nợ, người “không cho vay” thì muốn nhanh chóng kiếm tiền để đổi lấy quần áo gửi cho người thân.
Tóm lại là cạnh tranh vô