Cố Hi vuốt lưng Cố Minh Hiên nói mình không sao rồi mới từ từ đứng dậy, tiện thể nhặt đấu lạp lên
“ngươi là người phương nào? Đã có hôn phối chưa?”
Người vừa nói là nhi tử của Hộ bộ thị lang, ngay từ khi nhìn được dung mạo của Cố Hi, cả người hắn đều trở nên rạo rực, vưu vật như vậy mà để vuột mất thì đúng là thẹn với lương tâm
“ta đã có phu quân và hài tử rồi”, Cố Hi cảnh giác ôm lấy Cố Minh Hiên, hi vọng tên kia sẽ không tìm cớ gây sự với mình
Nhưng người tính không bằng trời tính, nhi tử Hộ bộ thị lang vừa nhìn là biết dạng người đê tiện, hắn không quan tâm lời Cố Hi mà gọi đám gia đinh vừa đánh đập hai đứa trẻ kia lại
“các ngươi, đưa hắn về phủ, ta muốn nạp hắn làm thiếp”
Cố Hi bị độ mặt dày không biết liêm sỉ của tên kia làm cho sửng sốt, cậu ôm Cố Minh Hiên lùi về sau vài bước: “ngươi không có quyền bắt ta tới đó, trong vương pháp triều đình có điều lệ cấm ỷ thế bắt ép người khác, nếu vi phạm sẽ bị phạt nặng!”
Nhi tử Hộ bộ thị lang nghe cậu nói vậy thì nhếch môi
“miệng lưỡi đúng là không đơn giản, nhưng ta có cha là Hộ bộ thị lang, đại tỉ là Quý phi cao quý, ai dám dụng hình với ta? Ngươi đúng là không biết điều, được bước vào phủ lớn xa hoa, không lo ăn mặc, như vậy còn không muốn? Nếu không có gương mặt này thì cả đời ngươi chưa chắc đã bước được vào cửa của Huỳnh gia ta!”
“các ngươi còn không mau hành động cho ta! Hôm nay ta nhất định phải có được ca nhi này!”, hắn ta nhìn về đám gia đinh quát lớn
Mọi người đứng quanh đó tuy rằng trong lòng rất khó chịu vì hành động cường hào thủ đoạt của Huỳnh Gia Tuyển nhưng ai bảo hắn đầu thai tốt? cha làm quan lớn, chị làm Quý phi, mọi người dù có khó chịu đến đâu cũng không thể lên tiếng, chỉ đành tiếc thương cho ca nhi xấu số bị Huỳnh Gia Tuyển nhìn trúng
Cố Minh Hiên nhìn đám gia đinh mặt hằm hằm tiến tới chỗ hai cha con đang đứng, mắt bé đỏ lên, sợ hãi rúc vào lòng Cố Hi
“cha, cha ơi, Hiên nhi sợ lắm”
“đừng sợ, ngoan, nghe lời cha, lát nữa bọn họ đưa cha đi con cũng không được đuổi theo, nhớ chạy