Nhìn các loại máy, nghe ông chủ giới thiệu ở bên tai, Nha Nha hy vọng có thể chọn được tướng quân bên trong các chú lùn, tìm ra cái có cấu hình tương đối tốt.
Chính lúc này, cửa vừa mở ra, hai cô gái bước vào, hai người nhìn lại: Ồ, hóa ra là người quen?
Vị người quen này phát hiện mình đi làm không làm việc đàng hoàng, còn vừa vặn bị ông chủ bắt gặp, cô có phần xấu hổ, cười ha ha nói: “Gia Tề, Tư Thần, hai người cũng đến chọn máy tính à? Em họ của tôi nói muốn mua máy tính, tôi đi xem cùng con bé.”
“Chị Nhược Tuyên, thật khéo, bọn em cũng vừa đến, anh em nói cái máy tính này hình thức được, bảo hành sau này cũng tốt, chi bằng chúng ta cùng mua một loại đi.” Nha Nha cười chào hỏi với Lưu Nhược Tuyên.
“Cô nhóc kia, mỗi lần trước khi khen người khác, em có thể không mang theo anh trai em được không? Chị không biết người rốt cuộc em muốn khen là ai nữa?” Đối với tình địch đã đánh bại mình, Lưu Nhược Tuyên phát hiện mình không thể chán ghét đối phương.
Đến cùng là sức chiến đấu của cô quá thấp, hay là giá trị mị lực của đối phương quá cao đây?
“Hì hì, lại bị chị phát hiện rồi?” Nha Nha cười hì hì, ánh mắt rơi xuống trên người em họ của Lưu Nhược Tuyên, mở miệng biểu đạt thiện ý của mình, “Xin chào, chị là em họ của chị Nhược Tuyên à? Em là đồng nghiệp của chị ấy, Tiêu Tư Thần.”
Diệp Uyển Oánh vừa nghe câu ‘Gia Tề’ thì đã biết hai người là ai, cô không có chút cảm tình nào với người cướp mất người trong lòng của chị họ mình.
Cô liếc nhìn La Gia Tề vẫn cười nhìn các cô đối thoại, thấy đối phương có phần quen thuộc, nhưng nghĩ đến anh ta không tinh mắt chọn cô gái này, chút cảm tình ngay lập tức biến mất không còn bóng dáng.
Lúc này thấy Nha Nha cười nói với mình, ngọn lửa trong lòng xông ra.
Cười cái gì mà cười, cười dễ nhìn lắm à, ở đó mà cười?
Cô là con gái út trong nhà, bình thường cha mẹ sủng ái, anh trai nuông chiều, song bởi vì dung mạo của mình nên cô hơi tự ti, tất cả nguyên nhân dung hợp với nhau, cho nên cô không thèm để ý đến việc Nha Nha chào hỏi, quay đầu nhìn máy tính.
Lập tức, không khí giữa mấy người tẻ ngắt, Lưu Nhược Tuyên không ngờ em họ của mình không hiểu chuyện như vậy? Cô lập tức đỏ mặt, lại nhìn La Gia Tề nhăn mày, vị nữ cường nhân biết ăn nói này, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
“Ha ha, chị Nhược Tuyên, chắc là em họ của chị nôn nóng muốn mua máy tính, chị mau đi xem với chị ấy đi.” Con nhóc kia không có một xu quan hệ với chính mình, nếu không bận tâm mặt mũi của Lưu Nhược Tuyên, làm sao cô chủ động nói chuyện với đối phương chứ? Cho nên hiện tại không đáng gây sự không thoải mái vì cô ta, người không đáng không để ý tới thì không nên bận tâm, hai người đâu có liên hệ.
Lưu Nhược Tuyên gật đầu: “Em họ của chị là đầu quả tim của cậu mợ, lần này đúng là chị đi cùng nó để xem máy tính, Tư Thần, rất xin lỗi.” Cô thật sự cảm thấy ngượng ngùng, với sự rộng lượng của Tiêu Tư Thần, trong lòng cô rất cảm kích.
“Không sao mà, đi thôi, chúng ta cũng cần chọn máy tính.” Cười nhìn Lưu Nhược Tuyên chật vật đuổi theo em họ, cô quay đầu nhìn về anh trai mình đang xanh mặt.
La Gia Tề rất tức giận, khi nào thì Nha Nha bị người ta đối xử như vậy? Có điều loại con gái này, một người đàn ông như anh còn khó mà nói cái gì, hơn nữa còn có quan hệ của Lưu Nhược Tuyên, anh chỉ có thể âm thầm ngột ngạt.
“Được rồi, anh à, đi chọn máy tính thôi.” Kéo tay anh trai, Nha Nha nhẹ giọng dỗ dành.
Đối với cô gái không có liên quan gì đến mình, thật sự không đáng tức giận.
La Gia Tề chẳng còn tâm trạng tốt, xoay người nhìn Nha Nha lựa chọn đồ đạc, trực tiếp dặn ông chủ: “Phương diện này trực tiếp chọn cấu hình tốt nhất lấy cho tôi một bộ, không cần màn hình nhỏ.” Dù sao chỉ cần tiền, nó sẽ là tốt nhất, vừa nãy thấy Nha Nha chọn cao hứng, bọn họ tính từ từ chọn, hiện giờ trong cửa hàng có đứa con gái đáng ghét, anh cũng không có tâm trạng.
Cửa hàng không lớn, lời anh nói Lưu Nhược Tuyên đám người cũng nghe được, Lưu Nhược Tuyên không có suy nghĩ gì, dựa vào tài lực và sự để ý dành cho Nha Nha của La Gia Tề, đương nhiên muốn chọn mua thứ tốt nhất.
Nhưng Diệp Uyển Oánh mặc kệ, chẳng phải anh ta đang khoe khoang mình có tiền à, nghĩ rằng cô không có sao?
Đúng lúc này, cửa vừa mở ra, người đàn ông từ bên ngoài bước vào, Diệp Uyển Oánh vừa thấy, nhào tới: “Anh, em muốn mua máy tính tốt nhất, mua loại đắt nhất.” Đối phương có thể mua, cô không thể à?
Không biết là ai chọc bà cô nhỏ của nhà anh không thoải mái? Nhưng yêu cầu này anh vẫn có thể thỏa mãn, chàng trai cười gật đầu: “Được, trước khi đi không phải đồng ý với em rồi à? Chỉ cần hai năm nay anh học tập thật tốt cho anh, thi lên đại học tốt, lần này em muốn cái gì anh đều mua cho em.”
Đó? Cô ta cũng có anh trai tốt thôi.
Nha Nha xem náo nhiệt xong quay đầu muốn nói gì đó với anh trai, đã thấy vẻ mặt La Gia Tề cứng ngắc, trong mắt dường như có sóng ngầm cuồn cuộn.
“Anh, anh làm sao vậy?” Không phải anh bị cô gái kia chọc giận chứ? Anh trai đâu có nhỏ nhen như vậy.
Nghĩ vậy, cô vươn tay giữ chặt tay anh trai, lại phát hiện bàn tay anh lạnh như băng, “Anh?”
“Không, không sao.” Bình phục kích động trong lòng, La Gia Tề ý đồ nở nụ cười với em gái nhưng hiển nhiên không thành công, phát hiện mình không cười nổi, anh quay đầu hỏi ông chủ, “Còn cần bao lâu?”
“Tốt rồi, đây đều là loại có sẵn, nhân viên đang cầm hoá đơn đi nhận hàng.” Ông chủ cười giải thích, anh thích nhất khách hàng lớn chi tiền thoải mái như thế này.
La Gia Tề gật gật đầu, hỏi giá, sau đó lấy tiền trong túi đi trả.
“Ông chủ, tôi muốn cái đắt tiền hơn họ.” Diệp Uyển Oánh tự giác có ngọn núi chống lưng, kéo anh trai đi đến trước mặt ông chủ.
“Uyển Oánh?” Chàng trai bất mãn nhìn em gái, anh không ngại việc nuông chiều em gái nhưng sẽ không nuông chiều nếu cô vô lễ, đây là giọng điệu gì thế? Đúng là con nhà không có gia giáo.
Thấy anh trai bất mãn, Diệp Uyển Oánh bĩu môi không dám nói gì nữa, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn hai người La Gia Tề, nghĩ rằng, đều là lỗi của họ.
Động tác nhỏ của em gái chàng trai cũng thấy được, anh thật có lỗi cười trừ với hai người La Gia Tề.
Thời điểm nhìn thấy La Gia Tề, anh đã hơi giật mình, khuôn mặt rất quen thuộc, giống như đã từng quen biết?
Gặp đối phương kinh ngạc nhìn mình, La Gia Tề quay đầu nhìn về phía nơi khác, không muốn nhìn anh.
Diệp Uyển Oánh thấy thế bèn nổi cáu, anh trai cười với anh ta, vậy mà anh ta không để ý tới người khác? Chưa từng gặp người con trai nào không biết lễ phép như vậy, cô nhóc này hoàn toàn không nghĩ ban nãy mình vừa không để ý tới Nha Nha có phải không lễ phép hay không? Cô chỉ cảm thấy anh trai bị chịu thiệt, lúc này bất mãn nói: “Có chút tiền dơ bẩn thì giỏi lắm à, trâu bò cái nỗi gì?”
“Uyển Oánh, câm miệng, gia giáo của em đâu? Bình thường anh dạy em như thế à?” Chàng trai thực tức giận, đối phương có lễ phép hay không anh mặc kệ, anh không cho phép em gái vô lễ, trong lòng nghĩ trở về sẽ nói chuyện tử tế với em gái, anh quay đầu nhìn về phía La Gia Tề thật có lỗi nói, “Thật xin lỗi, em gái tôi bị trong nhà chiều hư rồi, là người làm anh trai này không dạy dỗ tốt, thật sự xin lỗi.”
“Là người làm anh trai này không dạy dỗ tốt ư?” La Gia Tề hỏi ngược lại, đồng thời châm chọc cười, thấy nhân viên đã cầm máy tính mình mua đi ra, quay đầu nói với em gái, “Nha Nha, đi.” Lại không để ý đến đối phương, anh xoay người lướt qua chàng trai, không cả quay đầu tiêu sái đi thẳng.
“Ai? Anh, anh còn nói em, anh xem thái độ của anh ta đi?” Diệp Uyển Oánh cực kỳ bất bình, chỉ vào La Gia Tề đi xa oán giận với anh trai.
“Người khác như thế nào anh mặc kệ, em thì không được.” Ngoài miệng nói em gái xong, trong lòng anh kỳ lạ, anh không bất mãn với thái độ của chàng trai kia, chỉ cảm thấy có chút quái dị, anh luôn thấy đối phương không phải là người như thế.
Đầu Lưu Nhược Tuyên to đùng, cảm thấy hôm nay mình ra ngoài chắc chắn là không xem hoàng lịch, nếu không làm sao có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy? Cô cười giải thích với anh họ: “Anh họ, bình thường ông chủ của em không như vậy, trong công việc của bọn em dù có chuyện gì thái độ của anh ta đều rất tốt.
Hôm nay cũng là Uyển Oánh ấm ức thay em nên thái độ không tốt lắm trước, tóm lại đây đều là em sai, anh trăm ngàn lần đừng hiểu lầm.” Sau này trong công việc, ông chủ và vị anh họ này hẳn là còn có thể gặp nhau, nếu là vì chính mình làm cho công ty bị tổn thất, cô thật sự không còn chỗ hối hận nữa.
“Yên tâm, Uyển Oánh là tính tình như thế nào chẳng lẽ anh còn không biết? Nhất định là con bé lại nói cái gì đắc tội người ta, Nhược Tuyên, em không cần nhận lỗi về mình, em gái của anh anh rõ ràng.” Đối với cô em gái này, anh thật sự hết cách, con bé không có ý xấu, chính là cái miệng nhỏ nhắn không buông tha người khác, aizz, sau này làm thế nào đây?
Tuy rằng bất mãn, nhưng anh vẫn chọn máy tính tốt cho Diệp Uyển Oánh, bê lên trên xe chuẩn bị về nhà.
“Nhược Tuyên, bận bịu nửa ngày rồi, em trở về cùng bọn anh đi, người khác tặng ít hải sản, buổi tối có đồ ăn ngon.” Đóng cửa