Hai người đến nơi dự tiệc, xe dừng lại, La Gia Tề đưa thiệp mời cho lễ tân tại cửa, đưa theo Lưu Nhược Tuyên bên cạnh đi vào đại sảnh.
Thấy La Gia Tề đến rồi, Chu Thanh từ xa đã ra đón, thấy bên cạnh còn có Lưu Nhược Tuyên mặc lễ phục màu đen, trong lòng cô có chút vui mừng.
Thật ra cô có chút lo lắng La Gia Tề sẽ đưa vị hôn thê của mình đến, nếu vậy hơi khó khăn.
Cho dù có thể dựa vào quan hệ trong công việc để kéo người đến bên cạnh mình, nhưng nếu cô ta cứ nhìn chằm chằm, La Gia Tề và mình ở chung cũng khó mà không nghĩ sâu xa.
Nhưng đang vui mừng trong chốc lát, cô lại thấy mọi việc không tiến triển như mình nghĩ.
Sao cô đã ra hiệu mấy lần mà Lưu Nhược Tuyên vẫn không nhìn qua chỗ cô? Chẳng phải cô ta đã nói sẽ ủng hộ mình sao? Chẳng phải cô ta không có ý gì với La Gia Tề à? Vậy bây giờ là có ý gì hả?
Lưu Nhược Tuyên vừa thấy Chu Thanh bèn cúi đầu né tránh như đà điểu, sau đó đối diện với ánh mắt trách móc của Chu Thanh, cô cứ nhìn thẳng, nhưng giả vờ như không hiểu hàm ý của đối phương.
Dù sao cô cũng phải đắc tội với người này, vậy cứ tùy ý thôi.
Ai bảo lúc đó bản thân muốn đợi xem chuyện vui, hại người lại thành hại mình.
Ngay lúc nụ cười trên mặt Chu Thanh không giữ được, muốn kéo Lưu Nhược Tuyên qua một bên để hỏi, bên ngoài lại có thêm một người tới.
Chu Thanh vừa nhìn thoáng qua vội đi theo cùng ba mình, vị này không phải ai khác, chính là La Gia Thành.
La Gia Thành vốn là trưởng phòng xây dựng của tỉnh, đừng nghĩ chức vụ không cao, mỗi lần công ty bọn họ xây nhà đều phải có con dấu của họ.
Mỗi con dấu này đáng giá bao nhiêu tiền mọi người cũng có thể tưởng tượng, cho nên mỗi lần gặp người này, cha con Chu thị đều tươi cười chào đón, không dám sơ suất.
“Trưởng phòng La, không ngờ hôm nay ngài cũng đến dự, nào, xin mời vào trong.” Mỗi khi có những việc tương tự như vậy, trước giờ La Gia Thành chưa bao giờ tham dự, thế mà hôm nay lại đến dự buổi tiệc nhà mình? Chu Thuận Nghĩa kiềm xuống nghi hoặc trong lòng, mặt vẫn tươi cười, liên tục mời vào trong.
Bình thường La Gia Thành rất ít tham gia những bữa tiệc xã giao này, cho dù không tham gia những thứ anh muốn vẫn đạt được, xuất hiện quá thường xuyên dễ bị người khác nắm sơ hở, nhưng hôm nay thì khác.
Anh nghe nói công ty Chu thị của Chu Thuận Nghĩa hợp tác với công ty của em trai mình, nghĩ rằng có thể gặp được Gia Tề, vì vậy anh thử đến xem.
Vừa bước vào đại sảnh, anh đã thấy ngay La Gia Tề cùng với Lưu Nhược Tuyên đang đứng nói chuyện với người khác cách đó không xa, anh quay đầu cười với Chu Thuận Nghĩa: “Ông chủ Chu không cần để ý đến tôi, hôm nay khách khứa đến nhiều, ngài cứ bận việc đi, tôi đến chào người quen một lát.” Nói xong, anh đi thẳng đến chỗ La Gia Tề.
Thấy đối phương đi đến chỗ La Gia Tề, hai cha con Chu thị cứ nghĩ anh đến đó nói chuyện với Lưu Nhược Tuyên mà thôi, dù gì đó cũng là em họ anh ta.
Chu Thanh thấy như vậy cũng đi theo qua đó, tính toán trong lòng, lỡ như Lưu Nhược Tuyên thật sự nuốt lời, muốn qua lại với La Gia Tề, cô phải làm thế nào đây? Vì một La Gia Tề, có đáng giá đắc tội với La Gia Thành không? Ồ, hình như tên hai người này cũng khá giống nhau?
“Gia Tề, thật trùng hợp, em cũng đến tham dự bữa tiệc này sao?” La Gia Thành làm bộ như vô tình gặp, cười nói chuyện với em trai.
Anh nói dối trắng trợn, nếu không phải vì để gặp Gia Tề, anh ta đến đây là gì chứ?
La Gia Tề cũng đã nhìn thấy anh ta, thấy anh ta đến nói chuyện với mình, có người ngoài nên không tiện bắt bẻ anh ta, chỉ lạnh nhạt gật đầu: “Đúng vậy, khéo thật.” Sau đó quay đầu đi không nói chuyện tiếp.
Chu Thanh đến sau, không nghe thấy La Gia Thành và La Gia Tề nói gì, chỉ thấy anh ta cười và La Gia Tề trả lời lại, bộ dạng La Gia Tề lại xa cách khó gần, trong lòng cô có hơi lo lắng, vội cười giới thiệu cho La Gia Tề: “Giám đốc La, đây là La Gia Thành trưởng phòng ban xây dựng của tỉnh ta, công trình của chúng ta ít nhiều đều làm phiền người ta, thật sự phải cảm tạ trưởng phòng La rất nhiều.” Cho nên anh nịnh nọt người ta một chút, đừng làm ra vẻ lãnh đạm như vậy.
Thật sự cô cũng có phần không hiểu, bình thường tính tình La Gia Tề cũng không như vậy, hôm nay anh sao thế?
“Tiểu thư Chu, Gia Tề là em ruột của tôi, cô không cần phải giới thiệu kỹ như vậy.” Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng La Gia Thành cũng khá mong đợi, rốt cuộc Gia Tề có biết người anh ruột này làm công việc gì không? Em ấy có tìm hiểu qua không?
“Em ruột?” Chu Thanh ngẩn người, không phải La Gia Tề là trẻ mồ côi sao? Sao giờ lại ở đâu ra có anh trai?
“Ha ha, là như vậy, lúc trước vì chiến tranh nên rất nhiều gia đình thất lạc nhau, anh họ tôi cũng như vậy, gần đây mới tìm được người thân.” Thấy hai vị đây một người không muốn nói, một người không thích nói, Lưu Nhược Tuyên cười giải thích với đối phương.
“À, vậy đây thực sự là việc vui, chúc mừng trưởng phòng La và giám đốc La gia đình được đoàn tụ.” Chu Thanh lộ ra vẻ vui mừng từ đáy lòng, cô không ngờ rằng bọn họ lại có quan hệ như vậy? Nếu như mình và La Gia Tề kết hôn, vậy chẳng phải La Gia Thành sẽ là anh trai cô sao? Lúc này cô dường như đã thấy được con đường sự nghiệp thẳng tắp sau này.
“Cám ơn tiểu thư Chu.” La Gia Tề không nói, La Gia Thành lại rất thích câu gia đình đoàn tụ này, anh cười cám ơn với Chu Thanh, lại thấy Gia Tề quay đi, tiếp chuyện với người khác?
Trong lòng cười khổ, anh quay qua cười gượng giải thích với Chu Thanh: “Đã nhiều năm xa cách, cuộc sống Gia Tề cũng không dễ dàng gì, vì vậy chúng tôi vẫn có chút hiểu lầm.”
“Ra là vậy à? Trưởng phòng La yên tâm, giám đốc La là người thấu tình đạt lý, chỉ cần nói rõ những hiểu lầm, tương lai không xa mọi người nhất định sẽ được đoàn tụ thôi.” Nói để an ủi La Gia Thành, cũng là hy vọng của Chu Thanh, cô vẫn muốn mượn quan hệ với La Gia Tề, dựa vào vị trưởng phòng La Này.
Nghĩ đến La Gia Tề, cô quay đầu nhìn, thấy người đáp lời với anh ta cũng dẫn theo hai vị mỹ nữ, cô hơi không an tâm, ánh mắt người phụ nữ đó nhìn La Gia Tề, rõ ràng là thèm muốn lộ liễu, cô nên