“ Đại tẩu, chị xác định muốn gọi mẹ qua đây?” Triệu Hương Vân nhìn về phía Trương Tú Lệ.Cô thật sự không muốn nhìn thấy Trương Tú Lệ tự tìm đường chết.
Không nói đến việc cô thực sự không trộm lương thực, cho dù cô có trộm, thì dựa vào mức độ Trần Ngũ Nguyệt thích cô thì bà sẽ truy cứu? Không những không, mà còn đưa thêm lương thực cho cô, cho dù trong trường hợp nhà họ không còn lương thực.“ Cô trộm lương thực trong nhà, cô nghĩ mẹ sẽ bao che cho cô?”Trương Tú Lệ tự tin một cách mù quáng, cô kiên định tin rằng, trước đây Triệu Hương Vân chỉ là làm loạn, Trần Ngũ Nguyệt có thể khoan dung cho nó.
Nhưng nếu như ảnh hưởng tới tính mạng như việc trộm lương thực, cô không tin, Trần Ngũ Nguyệt có thể thờ ơ.
Cho dù bà ấy có thể, thì những người khác có thể bỏ qua?Nhiều người không thích Triệu Hương Vân như vậy, cô không tin Triệu Hương Vân có thể tồn tại ở Triệu gia.“ Tùy chị thích nói gì thì nói, chị nhất định gọi mẹ tới, thì gọi đi! Chỉ là nếu có hậu quả gì, tôi sẽ không chịu trách nhiệm!” Triệu Hương Vân giơ hai tay ra, bày ra thái độ không sao cả.Biểu hiện của Triệu Hương Vân, vô cùng tự tin, dạng tự tin này, làm cho Trương Tú Lệ đột nhiên có chút hoảng loạn.
Có điều ngay lập tức, cô tự an ủi bản thân.“ Cô cùng với tôi đi gọi mẹ, chúng ta để cho mẹ phân xử!” Trương Tú Lệ nói.Cô vừa rứt lời thì Trần Ngũ Nguyệt như là có con mắt ở sau đầu vậy, xuất hiện tìm Trương Tú Lệ và Triệu Hương Vân.Trần Ngũ Nguyệt là đến để gọi Triệu Hương Vân ăn cơm, ăn xong còn phải tắm rửa, không thì đợi trời tối rồi, muốn tắm rửa thì sẽ bị muỗi đốt cho đầy người.“ Mẹ, người đến thật đúng lúc, Hương Vân trộm lương thực!” Trương Tú Lệ mở miệng tố cáo.Trần Ngũ Nguyệt ngây người, sau đấy mở miệng mắng mỏ,“ hay cho cô Trương Tú Lệ, vừa mở miệng là ăn nói lung tung, làm tổn hại thanh danh con gái tôi, tâm địa cô làm sao có thể độc ác như vậy! Có người nào làm chị dâu như cô không?”Con người Trần Ngũ Nguyệt chỉ cần đụng đến Triệu Hương Vân.
Cho dù Triệu Hương Vân có làm sai thì cũng thành đúng, mà đúng thì chính là đúng! Kẻ nào dám nói con gái bà không đúng, thì bà sẽ liều mạng với kẻ đó.Mặc dù biết bản thân sẽ bị mắng, nhưng Trần Ngũ Nguyệt không hỏi rõ ngọn nguồn, đã mở miệng mắng, làm cho Trương Tú Lệ cảm thấy có chút đau lòng.“ Mẹ, con cũng là vì muốn tốt cho cái nhà này, nếu như mẹ tiếp tục không quản, thì Hương Vân có thể vì Tô Hưng Hoa mà có thể dọn trống nhà mình.”Trương Tú Lệ khăng khăng cho rằng Triệu Hương Vân đem đồ đưa cho Tô Hưng Hoa.
Vừa nói tới To Hưng Hoa, Trần Ngũ Nguyệt liền nhớ tới việc con gái mình suýt chết đuối, nên mắng Trương Tú Lệ càng lợi hại hơn“ cô còn ở dây miệng đầy phân, Hương Vân nhà chúng ta làm sao có thể nhìn trúng tên đàn ông vô dụng đó? Cô còn ăn nói hồ đồ một câu nào nữa, thì cô không còn là con dâu của Triệu gia nữa, Triệu gia chúng tôi không có ai không như cô chuyên thích đi khích bác ly gián!”Ngay khi Trần Ngũ Nguyệt nói xong lời này, Trang Tú Lệ một mặt hoảng hốt nhìn chằm chằm vào bà“ Mẹ, người đây là muốn con với Hưng Quốc ly hôn? Người rõ ràng biết rõ những việc Hương Vân đã làm, nẹ còn...!mẹ còn...”“ Câm miệng!” Trần Ngũ Nguyệt khiển trách“ Cô còn ăn nói linh tinh nữa, tôi sẽ xé rách miệng cô!”“ làm sao vậy, làm sao vậy, ở trước cửa viện đã nghe thấy tiếng mọi người cãi nhau.” Triệu Trí Viễn, Triệu Hưng Quốc, Triệu Khánh Quốc xuất hiện phía sau hậu viện.Ánh mắt ông, quét qua tất cả mọi người, cuối cùng rơi trên người Triệu Hương Vân.“ Hương Vân, con quay về rồi à? Đi vào Huyện Thành mua được gì rồi?”“ Không mua gì cả, bố, trước tiên chúng ta giải quyết vấn đề trước mắt đi ạ!”Triệu Hương Vân cũng không muốn trên đầu mang danh là một kẻ bại gia.“ Vấn đề gì?” Triệu Trí Viễn mặt ngơ ngácTriệu Hương Vân đem việc Trương Tú Lệ đổ oan cho bản thân nói cho ông, Triệu Trí Viễn nhìn về phía Trương Tú Lệ“ Tú Lệ, những lời đó có phải là thật không?”“ Không phải, con không hề đổ oan cho Hương Vân, nó thật sự trộm lương thực trong nhà!”Việc đã đến nước này, Trương Tú Lệ vẫn một bộ dạng kiện định.Triệu Hương Vân cũng không biết cô ấy lấy đâu ra tự tin.
Thêm hai anh cô nữa,