Đáng tiếc không thể ngâm mình trong ôn tuyền quá lâu, đoán chừng thời gian gần đủ, cô mới lưu luyến không rời bước ra khỏi ôn tuyền trì.
Lâm Diệp trở về với một thân nhẹ nhàng khoan khoái, lúc này Tinh cũng đã đi ra, Dương có lẽ cũng đã sớm trở về rồi.
Đúng như dự đoán, lúc cô trở về đã nhìn thấy Dương đứng trước cửa sơn động đi tới đi lui.
"Dương, anh đang làm gì đấy?" Cô kỳ quái hỏi.
Dương nhìn thấy Lâm Diệp lập tức nhanh chân bước tới trước mặt cô, cô đã gội đầu sạch sẽ, mái tóc đen dài bung xõa phía sau, cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại càng dịu dàng ôn nhu.
Cơn gió nhẹ thổi phất phơ, hắn giống như có thể ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên người cô.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô: "Cô, cô tới khe nước nóng tắm rửa sao?""Đúng đấy, tắm rửa sạch sẽ thoải mái hơn nhiều.
" Lâm Diệp vừa nói chuyện với hắn vừa phơi quần áo, hôm nay cô mới tới rừng tre chặt mấy cây gậy trúc về làm sào phơi đồ, sau này quần áo có thể phơi lên trên mà không cần trải lên tảng đá.
"Ồ.
" Dương đi từng bước từng bước rập khuôn theo chân cô: " A ba a ma tôi gọi cô tới ăn thịt nướng.
""Nhanh như vậy đã nướng chín rồi?" Lâm Diệp kinh ngạc hỏi.
Cô nhớ là khi cô đi tắm thì thú nhân đi săn bắn của bộ lạc vẫn còn chưa về đây.
"Không phải, mới vừa phân thịt ra thôi.
" Dương nói: "A ma tôi muốn gọi cô tới xem thử phương pháp nướng thịt có đúng hay không.
""Được, không thành vấn đề.
"Cha của Dương làm tộc trưởng nên phải ở vị trí giữa bộ lạc, cho nên bọn họ phải đi qua rất nhiều sơn động của thú nhân.
Dọc theo đường đi bọn họ nhận được vô số ánh mắt tò mò.
Trước đây tuy là Lâm Diệp đã tới nơi này một lần, nhưng khi đó tâm trạng của cô không ổn, không có tâm tư đánh giá hoàn cảnh xung quanh, lần này cuối cùng cũng coi như có thể thoải mái quan sát một chút.
Núi này căn bản đều là núi đá, thú nhân đều sống trong sơn động, những sơn động này đều do thiên nhiên hình thành, cũng có cái do người tạo nên.
Bây giờ đã đến giờ ăn tối, trước mỗi sơn động đều đốt một đống lửa chuẩn bị nướng thịt.
Ánh lửa bập bùng lấm ta lấm tấm, những thú nhân nói chuyện lớn tiếng cùng nhau, tạo nên không khí sinh hoạt vô cùng náo nhiệt.
Tộc trưởng đang đứng ở trước cửa sơn động nhìn chung quanh, nhìn thấy Lâm Diệp đến thì ông ta vui vẻ đứng vẫy tay về phía cô.
"Lâm Diệp cô đến rồi, vẫn đang chờ cô đấy!"Xung quanh có không ít sơn động, từ lúc Lâm Diệp bắt đầu xuất hiện, có không ít thú nhân đã chú ý tới cô, vào lúc này thấy tộc trưởng đối với cô nhiệt tình như vậy đều vô cùng kinh ngạc.
Tại sao tộc trưởng lại nhiệt tình với một giống cái ngoại lai như vậy?Lâm Diệp bước nhanh về phía bọn họ chào hỏi: "Tộc trưởng, Vân, chào buổi tối.
"Cô nhìn những miếng thịt để trên phiến đá: "Những miếng thịt này đều xử lý xong rồi đúng không?""Đúng đấy.
" Vân kéo Lâm Diệp đến bên cạnh, nói: "Tôi đã dựa theo lời cô nói hôm qua chuẩn bị kỹ càng những gia vị này, tiếp sau đây thì nên làm thế nào?"Bà ấy lấy muối và nhục quế (một vị thuốc đông y) giã thành bột, tía tô cũng cắt nhỏ, nhưng lại không biết nên rắc bao nhiêu gia vị lên miếng thịt.
Lâm Diệp ngồi xổm xuống giúp Vân ướp miếng thịt rồi nói với cô ấy: "Rắc bao nhiêu gia vị là căn cứ theo khẩu vị của bản thân mình quyết định, làm mấy lần thì có thể căn được lượng này.
"Vân ở một bên vừa nghe vừa gật đầu.
Vốn là thịt phải ướp muối một khoảng thời gian thì mới có thể ngấm vị, thế nhưng bọn họ cũng đã rất đói, cho nên sau khi rắc gia vị bọn họ mới vội vàng chuẩn bị nướng thịt.
So với dùng than nướng thịt, bọn họ lại càng thích dùng bùn bọc lấy thịt rồi nướng lên, ăn tươi ngon giống như tối hôm qua.
Các thú