Bây giờ cô cảm thấy hơi bối rối, từng chữ hắn nói cô đều hiểu, nhưng tại sao khi kết hợp lại với nhau thì cô lại không hiểu nghĩa của nó là gì?Lần đầu tiên trong đời, Lâm Diệp cảm thấy chỉ số thông minh của mình không đủ dùng.
Mới lúc đầu người đàn ông có chút tức giận, bởi vì a ba(cha) đã từng nói chỉ có phối ngẫu của mình mới có thể nhìn bộ dáng cởi truồng của mình, vừa nãy khi đánh nhau với lợn rừng đã bất cẩn bị giống cái này nhìn thấy mông, vì vậy sau này cô ta chính là phối ngẫu của mình.
Nhưng cô gái này vừa gầy vừa nhỏ, đầu óc ngốc nghếch, nói chuyện cũng không rõ ràng, hắn thân là đệ nhất dũng sĩ thú nhân của Miêu Tộc, phối ngẫu làm sao có thể là giống cái yếu ớt như vậy được?Phối ngẫu của hắn phải vừa cao vừa khỏe mạnh, có nhiều sức lực, cơ thể vô cùng nhanh nhẹn mới có thể xứng đôi với hắn, cô hoàn toàn không giống với phối ngẫu trong tưởng tượng của hắn!Cho nên vừa nãy thái độ của hắn đối với giống cái này mới không được tốt.
Có điều nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của cô, lửa giận trong lòng hắn cũng vơi đi một chút, nếu cô đã trở thành giống cái của mình, thân là một giống đực ưu tú, cho dù phối ngẫu của mình có ngốc nghếch đến đâu hắn cũng đều phải bao dung nhiều hơn.
Vì thế hắn nhẫn nại giải thích cho cô thú nhân là gì.
Nghe người đàn ông giải thích xong, Lâm Diệp càng cảm thấy đau đầu hơn.
Khi vừa mới sinh ra, thú nhân đều mang hình dáng của động vật, vào thời kỳ thiếu niên có thể hóa thân làm người, nhưng trên cơ thể sẽ còn giữ lại một ít đặc trưng của động vật, ví dụ như nói thú nhân của Miêu Tộc, hình dáng trong thời kỳ sơ sinh là hình người, nhưng tai mèo cùng đuôi mèo vẫn không biến mất.
Sau khi thú nhân trưởng thành mới có thể hoàn toàn hóa thân thành hình người, đồng thời cũng có thể tự do biến đổi hai loại hình người cùng hình thú, nhưng hao phí năng lượng tương đối nhiều, cho nên các thú nhân thông thường đều không tùy ý biến hóa hình dáng.
Nếu trước đó có người nói với Lâm Diệp rằng trên thế giới này có thú nhân, cô tuyệt đối sẽ không tin, nhưng vừa nãy cô đã tận mắt chứng kiến người đàn ông trước mặt này từ một con mèo biến thành, cho nên cô không thể không tin.
“Bởi vì kiến thức quá ít nên mới không có tri thức”, cô đã từng cảm thấy câu nói này rất đúng, nhưng bây giờ cô lại có chút không xác định được, trên trái đất thật sự có thú nhân tồn tại sao?Trong lòng cô thoáng hiện lên một suy đoán, nhưng cô không dám đi sâu hơn nữa.
Vì khó khăn trong giao tiếp nên hai người bọn họ nói chuyện với nhau không được bao nhiêu nữa, lúc này loáng thoáng có thể nghe được từ chỗ sâu trong rừng cây truyền đến âm thanh nói chuyện, chắc là bạn của hắn đang tới.
Quả nhiên không lâu sau, từ trong rừng rậm xuất hiện mười mấy thú nhân, thân hình ai nấy đều rất cao lớn, ngoại hình của bọn họ giống với người đàn ông bên cạnh cô, đều để trần nửa thân trên, chỉ quấn một tấm da thú quanh hông.
Tất cả đều mang theo rất nhiều con mồi, kích thước của những con mồi này nhỏ hơn nhiều so với lợn rừng, nhưng bọn họ đều rất vui vẻ, cũng coi như là có thu hoạch.
Lúc nhìn thấy Lâm Diệp, bọn họ đều