Ở chỗ này sinh hoạt trong thời gian càng lâu thì cô lại càng hiểu rõ tầm quan trọng của bộ tộc, mặc dù hiện tại các thú nhân đối với cô rất tốt, nhưng cô còn muốn một chút bảo đảm chắc chắn hơn nữa.
Tộc trưởng sửng sốt một chút, rất muốn Lâm Diệp nói chỉ cần cô trở thành người phối ngẫu của Dương thì tự nhiên sẽ là người của bộ tộc bọn họ rồi.
Nhưng Lâm Diệp nói như vậy rất rõ ràng, đó là cô không có suy nghĩ trở thành người phối ngẫu của Dương.
Nghĩ đến điểm này tộc trưởng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt liếc nhìn Dương, lâu như vậy còn chưa xử xong giống cái nhỏ, thật sự là không có chút phong phạm nào của ông ta năm đó!Nhớ năm đó ông ta là người đàn ông bộ tộc Miêu Tộc được hoan nghênh nhất, không biết có bao nhiêu người phụ nữ tìm ông ta muốn phối ngẫu, lúc ông ta lớn như con trai ông ta bây giờ cũng đã có con non rồi, mà con non này bây giờ vẫn còn là một con mèo độc thân, thật sự là một đời không bằng một đờiSau khi trong lòng cảm thán một hồi, tộc trưởng nói: "Đi, ngày mai ở đất trống tôi tổ chức một buổi tụ hội, cùng các tộc nhân nói về chuyện này.
"! ! Buổi tối ngày hôm sau, trong lúc các thú nhân đang nhận thịt ở bãi đất trống, tộc trưởng tổ chức tụ hội, tuyên bố với bọn họ về việc dựng căn nhà tranh, hơn nữa hỏi ý kiến bọn họ xem bọn họ có đồng ý tiếp nhận Lâm Diệp trở thành một thành viên của bộ tộc Miêu Tộc hay không.
Bởi vì các thú nhân vẫn chưa biết căn nhà tranh là thứ gì, cho nên trước tiên tộc trưởng để cho bọn họ đi đến chỗ của Dương ngó qua một chút về căn nhà tranh, sau đó lại để cho chính bọn họ quyết định có muốn dựng nhà hay không.
Lời tộc trưởng vừa nói ra tất cả mọi người nghị luận nhao nhao, đại đa số thú nhân đều đang trông xem thái độ thế nào, chỉ có một số nhỏ thú nhân là phản đối.
Một số thú nhân nhỏ đặc biệt là Thiên và Hà, con non của hắn, nói rằng cho dù tộc trưởng nói cái gì, bọn họ đều đề xuất phản đối ý kiến.
Thiên cười lạnh một tiếng, nói: "Chúng ta ở trong sơn động chẳng phải vẫn rất tốt sao, dựa vào cái gì bảo chúng ta phải đi!"Tộc trưởng tốt tính nói: "Ta cũng không có nói nhất định phải bắt mọi người từ trong sơn động đi theo, ta vừa mới nói qua rồi, nếu muốn ở trong căn nhà tranh thì sẽ dựng nhà, còn nếu không muốn ở thì vẫn duy trì nguyên dạng, tất cả đều dựa trên tinh thần tự nguyện.
"Thiên cười lạnh nói: "Cái căn nhà tranh này là thứ gì ngay cả nghe đều chưa từng nghe qua, còn muốn để cho chúng ta ở, ai biết được thật ra ông có chủ ý gì.
Còn có giống cái nhỏ kia, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý để cho cô ta gia nhập bộ tộc của chúng ta.
"Lâm Diệp đứng ở bên cạnh vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên nở nụ cười, cô nhếch môi một cái nói: "Chỉ cần vượt qua một nửa thú nhân đồng ý là được rồi, ông có đồng ý hay không tôi cũng không quan tâm.
""Vóc dáng không lớn, khẩu khí ngược lại không nhỏ.
" Hà khoanh tay liếc nhìn Lâm Diệp một hồi: "Tôi ngược lại muốn nhìn xem cô có thể dùng phương pháp gì khiến cho mọi người đồng ý cho cô gia nhập bộ tộc.
"Lâm Diệp nhún vai: "Vậy thì mỏi mắt mong chờ.
"Hà nghi hoặc nhíu mày, mỏi mắt mong chờ là có ý gì?Tộc trưởng không để ý tới việc Thiên và Hà cố ý