CHƯƠNG 36: KHỐN CẢNH
Dịch giả: Luna Wong
“Lúc đầu ban đêm Lý Hồng Hòa thỉnh các vị cử tử ở Đắc Nhất các. . .”
Câu đầu tiên của Trịnh Khuyết còn chưa nói hết, lại nghe một trận tiếng bước chân dồn dập từ xa đến gần vang lên, nam tử cả người quan phục từ ngoài đi đến.
Ban đầu canh chừng một bên kinh ngạc một chút, lập tức tiến lên, có chút hoảng hốt nói: “Phương đại nhân, sao người lại tới?”
Đại nhân họ Phương để ý chưa từng để ý đến hắn, đi ra phía trước, thấy khóa đã mở, Dương Thanh Già đang ở trong lao, đối diện mà đứng với Trịnh Khuyết.
“Đại nhân, vị cô nương này là trạng sư phạm nhân mời tới. . .” Ban đầu liền vội vàng tiến lên giải thích.
Nhưng mà còn chưa chờ hắn nói xong, Phương đại nhân liền đạp hắn một cước, cả giận nói: “Đại nhân rõ ràng đã dặn dò không được cho bất luận kẻ nào thăm hỏi phạm nhân, ngươi còn dám làm trái lệnh của đại nhân, ăn hùng tâm báo tử đảm?”
“Đại nhân, tiểu nhân nhất thời hồ đồ, đại nhân thứ tội! Đại nhân thứ tội!” Lúc ban đầu nói chuyện liền ngẩng đầu nháy mắt với Dương Thanh Già, để cho nàng mau chạy ra đây.
Dương Thanh Già không muốn liên lụy người vô tội, liền đi ra, nói: “Là tại hạ thỉnh vị ban đầu này mở khóa, vọng đại nhân võng khai một mặt, án tử cần hỏi rõ chuyện tương quan.”
Phương đại nhân lạnh nhạt nói: “Phủ doãn đại nhân đã hạ lệnh không cho phép bất luận kẻ nào tiếp xúc với phạm nhân, để tránh khỏi phát sinh cạm bẫy, ngươi chính là một trạng sư, tại sao ngoại lệ?”
Dương Thanh Già biết vị Phương đại nhân này hơn phân nửa chính là đại nhân chưởng quản ngục chính ti ngục, nàng khẩn thiết nói: “Phương đại nhân, án này liên quan đến mạng người, phụ thân của Trịnh công tử nhờ tại hạ vi nói biện cho hắn, lời chứng khẩu cung quan trọng, cần phải điều tra rõ án kiện, thứ cho tại hạ không thể không.”
“Ra sai lầm, chớ nói bọn ngươi, đến bổn quan đều phải chịu không nổi!” Phương đại nhân chỉ vào cửa nói: “Nhiều lời vô ích, ngươi vẫn là tốc tốc rời đi đi, đừng để bổn quan thô lỗ.”
Dương Thanh Già nhìn tình huống trước mắt một chút, tranh cãi tiếp nữa chỉ có thể trở nên mâu thuẫn gay gắt, huống chi vị đại nhân ti ngục này cũng là bị người hạ mệnh, cùng hắn cãi cọ cũng đồ lao vô công, nàng liền gật đầu: “Vậy tại hạ cáo từ.”
Sau khi nàng ra ngoài, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, bản thân cũng không có bất kỳ địa phương nào đắc tội vị đại nhân Thuận Thiên phủ phủ doãn này, một chính tam phẩm kinh kỳ yếu thần, cũng sẽ không phí tâm tư cố ý đến đối phó bản thân.
Càng nghĩ, chỉ có một loại khả năng, chính là bản thân của án tử này có vấn đề.
Hoặc nói, là vấn đề của Lý gia hay Trịnh gia.
Nàng mang theo nghi vấn, đi tới trước cửa hiện trường án phát Đắc Nhất các, nơi đó sớm bị nha dịch của Thuận Thiên phủ canh gác.
Dương Thanh Già tiến lên báo thân phận, biểu thị muốn đi vào đánh giá.
Không ngoài sở liệu bị nha dịch từ chối, không chút dư địa thương lượng nào.
Bookwaves.com.vn
Không thể gặp đương sự của mình, không thể vào hiện trường án phát kiểm tra, Dương Thanh Già bị hoàn toàn bài trừ ra khỏi án kiện, đơn giản là hết đường xoay xở.
Tình cảnh này, chớ nói điều tra rõ chân tướng, đến quá trình cơ bản của án kiện đều là từ trong miệng người khác mà biết được, chi tiết càng không rõ.
Nàng càng nghĩ, rơi vào đường cùng, chỉ có thể đi vào cẩm y vệ Bắc Trấn phủ ti.
Sau khi Dương Thanh Già nói lên tính danh và người cần người tìm, liền ở ngoài cửa kiên trì chờ.
Chỉ chốc lát sau, một người mặt con nít mặc phi ngư phục đi ra, còn chưa tới gần đã kéo giọng lớn tiếng nói: “Ai u! Đây là ngon gió nào thổi Dương đại trạng tới đây?”
Dương Thanh Già nhìn thấy người mình tìm, trong lòng vui vẻ, lập tức tiến lên hàn huyên nói: “Nhiều ngày không gặp, Triệu đại nhân phong thái như trước.”
Triệu Thành nghe vậy sảng khoái cười ha ha một tiếng, được một nữ tử tú lệ thông tuệ khen, hắn không thể không vui vẻ.
Dương Thanh Già biết Triệu Thành với bản thân không có giao tình quá nhiều gì, đối phương chịu ra gặp mình, cũng đã rất cho nàng mặt mũi, vì vậy nàng khách khí nói: “Làm lỡ thời gian của Triệu đại nhân.”
“Không có gì, ” Triệu Thành khoát khoát tay: “Bình thường đều là chúng ta đi lôi túm người bắt trở về trước, chưa từng có người chủ động tới đây tìm chúng ta, trái lại mới mẻ, nói đi, chuyện gì?”
Dương Thanh Già liếc nhìn bốn phía, đi ra phía trước thấp giọng nói: “Triệu đại nhân biết án tử gần đây tân khoa hội nguyên Lý Hồng Hòa bị giết không?”
Triệu Thành thân là cẩm y vệ, chưa từng có chuyện hắn không biết, hắn gật đầu.
Dương Thanh Già nói: “Hôm nay ta vào trong lao của Thuận Thiên phủ hỏi thăm hung phạm Trịnh Khuyết của án này, bị chưởng quản ngục chính ti ngục Phương đại nhân báo cho biết bất luận kẻ nào cũng không thể tiếp cận hung phạm, sau đó ta đi hiện trường án phát Đắc Nhất các, muốn đi vào tra nhìn một chút, cũng đồng dạng bị chận ngoài cửa. . .”
“Ngươi dính vào vụ án này làm gì?” Triệu Thành nhìn nàng một cái, có