CHƯƠNG 65: DẪN XÀ XUẤT ĐỘNG
Dịch giả: Luna Wong – bộ này hay mà ít người đọc nhỉ, có lẽ do ta dịch quá tệ =.=! chân thành xin lỗi mọi người, ta đã có giải thích tại đây https://bookwaves.com.vn/truyen/nhat-ky/vi-sao-luna-wong-dich-truyen-rat/reading/ mọi người vào xem sẽ hiểu nguyên do hen.
“Cho tới bây giờ chưa thấy qua quản ca ca nghiêm như thế.” Nghệ kỹ kia quay đầu lại, lòng vẫn còn sợ hãi cười cười.
Dương Thanh Già âm thầm trừng Đoàn Duy một mắt, người sau mới trầm mặt, bất đắc dĩ dời ánh mắt của bản thân đi, nhưng lỗ tai như trước vểnh lên, nghe động tĩnh bên này.
“Tiểu thư đây là lần đầu tiên tới Nhật Bản?” Nghệ kỹ hỏi.
“Đúng vậy, ta vẫn luôn muốn vượt biển sang bên này chơi, nhưng cha ta và ca ta vẫn luôn không đồng ý, ” Dương Thanh Già nhìn hắn lộ ra một tiếu ý ngây thơ, tùy hứng mà nói: “Nếu không phải ta tử triền lạn đả náo loạn bọn họ đã lâu, phỏng chừng lần này còn phải nhịn ở nhà nữa kìa.”
“Tiểu thư như giai nhân vậy, lệnh tôn lệnh huynh muốn giấu đi không để cho người xem, cũng là nhân chi thường tình mà.” Hắn bảy phần thật tình ba phần giả ý khen.
Dương Thanh Già nghe vậy dáng vẻ thập phần cao hứng, nàng vui vẻ vài tiếng, cầm lấy một lọn tóc dài rũ ở đầu vai của đối phương, hâm mộ nói: “Tóc này của ngươi vừa thẳng vừa bóng, thực sự là đẹp.”
Nàng lấy tay thưởng thức tóc của đối phương, một lát sau như đột nhiên nhớ ra cái gì, tiện tay từ trên đầu mình rút ra một bộ diêu vàng, xiêu xiêu vẹo vẹo cắm vào trên búi tóc của đối phương, cười nói: “Tặng ngươi, ngươi mang đẹp hơn ta.”
Nghệ kỹ này tính là đứng đầu bảng nơi này, thường ngày đãi khách cũng không phải là chưa từng gặp qua khách nhân xuất thủ hào phóng, nhưng tiện tay là có thể trực tiếp tặng bộ diêu vàng ra như Dương Thanh Già thật đúng là ít có.
Bộ diêu này không phải lưu kim thông thường, mà là vàng ròng chế tạo, tay nghề của công tượng đỉnh cấp của Đại Minh, toàn bộ sai thoạt nhìn tinh xảo đẹp đẽ quý giá, mặc dù ở dưới ánh nến u ám, ánh sáng ngọc chiếu sáng, nhìn thập phần đoạt mắt.
“Đây. . . Tựa hồ quá quý trọng.” Nghệ kỹ đưa tay vuốt bộ diêu trên đầu mình, tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong mắt lại hết sức vui mừng.
Dương Thanh Già khoát khoát tay, căn bản không quan tâm: “Loại vật này ta có nhiều, tặng ngươi một cái chơi, không có gì lớn không được.”
“Tiểu thư thật là quý nhân, không chỉ có người xinh đẹp, hơn nữa xuất thủ còn rộng lượng như vậy.”
“Đây có gì đâu.” nàng khoát khoát tay: “Phản chính cha ta có tiền.”
Nghệ kỹ tò mò, hỏi: “Vậy. . . Lệnh tôn làm cái gì?”
Dương Thanh Già không chút nghĩ ngợi nhân tiện nói: “Cha ta có tiền trang của mình, cũng không thiếu sòng bạc, còn lại mấy thứ nhỏ nhặt vụn vặt ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá ta biết hắn còn luôn đưa một ít lá trà, tơ lụa, còn có đồ sứ các loại. . . sang bên này của các ngươi. Vài thứ kia a, ở chỗ chúng ta cũng rẻ, nhưng ngày hôm qua ta đi dạo phố, phát hiện các ngươi bên này bán thật là đắt a!”
“. . . Theo ta được biết, Đại Minh không phải không cho phép thương nhân buôn lậu mấy thứ này sao?” Nghệ kỹ líu lưỡi nói.
“Trên có chính sách, dưới có đối sách mà, hơn nữa ta ở trong thư phòng của cha ta không chỉ một lần thấy người làm quan trong triều đình, bọn họ đều mặc kệ.” Dương Thanh Già rượu hàm nhĩ nhiệt, gãi gãi cổ tay của mình, khiến cho vòng tay dương chi bạch ngọc đinh đương rung động.
“Vòng tay thật là xinh đẹp.”
“Ngươi thích? Vậy. . . Tặng cho ngươi có được hay không?” Dương Thanh Già tựa hồ uống đã có chút nhiều, cùng tiểu thư thế gia ban đầu có tri thức hiểu lễ nghĩa kia kém đến có chút xa, nàng lúc này, nhìn một chút phòng bị cũng không có, hỏi cái gì liền ngoan ngoãn đáp cái đó.
“Ta cũng không thể thu vòng tay quý trọng của tiểu thư nữa, ” hắn nhìn đối phương vì mùi rượu bốc hơi mà hai tròng mắt thủy nhuận vô cùng, nhẹ giọng nói: “Không bằng tiểu thư đút ta một ly rượu đi.”
“Được! Được! Ta đút ngươi. . .” Tay nàng run run rót đầy chung rượu, đưa cho đối phương, ha hả cười nói: “Uống rượu nha.”
Nghệ kỹ lại không nhận, hắn nói thật nhỏ: “Tiểu thư là quý khách, vẫn là ta thỉnh tiểu thư uống rượu đi.”
Lúc nói chuyện hắn ngậm rượu vào trong miệng, không ngừng áp sát vào Dương Thanh Già, muốn lấy miệng độ rượu.
Bookwaves.com.vn
Hai mắt của Dương Thanh Già sương mù, cũng không biết tránh, ngoan ngoãn nhìn đối phương càng gần.
Vẫn lưu ý bên này Đoàn Duy thấy vậy, quả đấm xuôi ở bên người không khỏi túm đến gân xanh nổi lên, hắn biết nghệ kỹ này rõ ràng động cơ không tinh khiết, lại không nghĩ rằng đối phương lại gan lớn như thế!
Hắn vừa muốn xông tới kéo Dương Thanh Già sang một bên, lại thấy người nét mặt men say kia, lúc này cái tay vươn ra đặt ở sau lưng nghệ kỹ, đang bất động thanh sắc quơ hai cái cho hắn xem.
Đoàn Duy tức giận đến răng đều sắp cắn nát, lại chỉ có thể làm bộ không phát hiện.
Môi của hai người cách chưa tới nửa ngón tay,