CHƯƠNG 84: ĐÍNH HÔN
Dịch giả: Luna Wong
Còn chưa chờ Dương Thanh Già đáp lại, Điều Xuyên Hành Giang liền áy náy nói: “Đây phải trách ta, ban đêm mấy ngày trước đây, Sở tiểu thư bưng canh cho ta, bị thủ vệ trông coi thư phòng không cẩn thận làm tay bị thương.”
“Đây trách không được quán chủ, là ta sơ xuất.” Nàng đưa tay đặt ở dưới bàn trà, nói.
“Còn, đau không?” Một bên Điều Xuyên Đạo Tuyền chỉa về phía tay của nàng hỏi.
Dương Thanh Già cười nói: “Sớm đã không đau nữa.”
Mi phong của Đoàn Duy khẩn túc, hắn đã đoán được Dương Thanh Già nhất định là bởi vì chuyện lần trước tìm hiểu thư phòng mà bị thương.
Nhưng mà đối phương chẳng bao giờ đề cập trong thư, hắn tự nhiên không có khả năng biết.
Đoàn Duy biết Dương Thanh Già vì mục tiêu luôn luôn nỡ hạ ngoan thủ với bản thân, hắn chỉ cảm thấy lời thề son sắt của mình nói phải bảo vệ đối phương, kết quả chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng thi khổ nhục kế, tự trách trong lòng, căm hận Điều Xuyên Hành Giang lại sâu một tầng.
Hắn nâng chung trà lên rũ mắt chỉ chốc lát làm bộ uống trà, thu lại tâm tình dư thừa nội tâm, phục rồi lại ngẩng đầu nhìn nam tử bên người Dương Thanh Già hỏi: “Vị này chính là. . .”
“Nga, đã quên giới thiệu,” Điều Xuyên Hành Giang cười nói: “Đây là khuyển tử Điều Xuyên Đạo Tuyền.”
“Nguyên lai là Điều Xuyên thiếu gia, hạnh ngộ.”
Điều Xuyên Đạo Tuyền chưa từng để ý đến Đoàn Duy, tự nhiên ở một bên lôi tay áo của Dương Thanh Già thưởng thức, thần thái kia giống như là hài tử theo mẫu thân sang nhà người khác làm khách.
Đoàn Duy biết người này chính là tiểu nhi tử trong miệng Dương Thanh Già nói, Điều Xuyên Hành Giang mắc có ngây ngô chứng.
Điều Xuyên Hành Giang: “Khuyển tử trời sinh tính hướng nội, không thích tiếp xúc với ngoại nhân, mong rằng Sở công tử thứ lỗi.”
“Quán chủ nói quá lời, ” hắn không nhìn Điều Xuyên thiếu gia đối diện có chút chướng mắt nữa, nói với cha hắn: “Không biết quán chủ lần này gọi ta đến đây có chuyện gì?”
Điều Xuyên Hành Giang nói: “Sở công tử vừa tới một phần ba mẫu đất của ta, ta nghĩ nhất định là ngươi muốn du lãm thích ứng chung quanh một phen, vì vậy trước đó vài ngày chưa từng đơn giản quấy rối.”
“Cảm tạ hảo ý của quán chủ, ” hắn nói: “Trong thành ta đã quen thuộc đến không sai biệt lắm.”
Ngụ ý đó là, nên nói một chút chính sự rồi.
Điều Xuyên Hành Giang nói: “Sở gia ở Đại Minh là cự cổ tiếng tăm lừng lẫy, có thể cùng Điều Xuyên thị ta đồng minh cộng tương thịnh cử, thực sự bội cảm vinh hạnh, bất quá Điều Xuyên thị ta chẳng qua là một chi trong đông đảo đại danh, nhận được Sở công tử để mắt như vậy, cũng là kinh sợ.”
Đoàn Duy nghe được ý tại ngôn ngoại của đối phương, thầm nghĩ quả thật là cáo già.
“Quán chủ hà tất lo lắng quá nhiều, người quen biết ‘Ngũ phong chủ thuyền’, ta cũng quen biết hắn, ta ngươi có lợi ích cộng đồng, như vậy đã đủ rồi. Huống hô quán chủ cũng không cần quá khiêm tốn, Điều Xuyên thị hùng cứ kình thôn, nếu bàn luận, có lẽ là Sở gia chúng ta cao phàn cũng nói không chừng.”
Điều Xuyên Hành Giang nghe vậy cười nói: “Sở công tử nói có lý, mặc dù ta học vấn qua loa đại khái với Đại Minh, nhưng cũng biết cái này gọi là ‘Thiên lý nhân duyên nhất tuyến khiên.”
Đoàn Duy nói: “Quán chủ lần này thật sai rồi, đó là dùng để hình dung duyên phận phu thê.”
“Không sai, không sai, ” Điều Xuyên Hành Giang dường như không chút phát giác đường đột, nói thẳng: “Ta đích xác có một mối hôn sự muốn nói.”
Đoàn Duy cả kinh: “Hôn sự?”
“Sở công tử cũng nhìn thấy, khuyển tử thập phần quý lệnh muội, hai người lang tài nữ mạo, thiên tác chi hợp, lệnh muội cũng chưa hôn phối, lại không có hôn ước trong người, nếu như hai người có thể kết thành liên lý, Điều Xuyên thị ta cùng Sở gia coi như là nhi nữ thân gia, từ đó là đồng khí liên chi, đồng tâm hiệp lực, chẳng lẽ không phải việc vui sao?”
Đoàn Duy thế nào cũng không nghĩ tới Điều Xuyên sẽ dùng cái này uy hiếp bản thân, lão thất phu này thèm nhỏ dãi Dương Thanh Già, dĩ vãng còn che che giấu giấu, hiện tại cũng đã là lòng của Tư Mã Chiêu, gả cho si nhi nhà mình, bất quá chỉ là giữ nàng ở bên người, đến lúc đó còn không phải mặc hắn làm sao!
“Cái gì là ‘Kết thành liên lý?” Điều Xuyên Đạo Tuyền ngây thơ hỏi Dương Thanh Già.
Nàng vô pháp trả lời, chỉ có thể hướng hắn miễn cưỡng cười cười.
Đoàn Duy nhìn dáng dấp thỏ đầu chương não của Điều Xuyên Hành Giang, tay đặt ở dưới bàn đã siết chặt vạt áo mới có thể ngừng xung động muốn bạo khởi một đao kết liễu đối phương của mình.
“Điều Xuyên thiếu gia đích xác tuấn tú lịch sự, chỉ bất quá xá muội trời sinh tính kiêu căng không tốt, chỉ sợ không phải lương phối.” Hắn lạnh nhạt nói.
Bookwaves.com.vn
“Ai!” Điều Xuyên Hành Giang khoát khoát tay: “Ta lại cảm thấy Sở tiểu thư thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng yêu, huống chi có phải lương phối hay không, còn phải cho bọn tiểu bối tự nói mới tính, Đạo Tuyền?” Hắn kêu: “Ngươi có thích vị Sở tiểu thư bên cạnh ngươi a hay không?”
Điều Xuyên Đạo Tuyền không chút suy nghĩ liền bắt được cánh tay của nàng, ha hả cười khúc khích, dù không nói rõ, nhưng đơn thuần yêu thích này cũng đã dật vu ngôn biểu.
“Ngươi thấy được rồi đó” Điều Xuyên Hành Giang cười ha ha: “Sở công tử, bọn họ là lưỡng tình tương duyệt, sao chúng ta lại không thành toàn đôi hữu tình nhân này được!”
Đoàn Duy nhìn Dương Thanh Già, nhìn ánh mắt của nàng.
“Ngươi. . . Nguyện ý gả cho hắn sao?” Hắn hỏi.
Dương Thanh Già biết Đoàn Duy hỏi không phải là mình có thích Điều Xuyên Đạo Tuyền hay không, hắn hỏi, trên thực tế là quyết định của bản thân đối với chuyện này, hắn hỏi là, bản thân có nguyện vì nhiệm vụ hi sinh cược lần này không.
Đoàn Duy đương nhiên biết Dương Thanh Già đang suy nghĩ cái gì, nàng đang suy nghĩ, nếu như từ chối Điều Xuyên Hành Giang, nếu đối phương giở mặt niện người,