Gần đây, có rất nhiều người ra ra vào vào Lâm gia, không cần hỏi thăm cũng biết đó là người của Bạch công tử, ông cảm thấy thế lực của Bạch gia, dù bất kỳ gia tộc nào trên Ô Sơn trấn cũng không thể nào so sánh được.
Mặc dù ông có chút không nỡ, nhưng vẫn cao hứng thay cho hai huynh đệ bọn họ, cũng biết hai huynh đệ bọn họ không phải người quên nguồn cội, tương lai Khúc Điền thôn cũng sẽ càng thấy sự hào vì bọn họ.
Hai huynh đệ bọn họ xông pha ra được thanh danh tốt bên ngoài, Khúc Điền thôn cũng sẽ được lợi, địa vị cũng tăng lên theo bọn họ.
Trưởng thôn lau mồ hôi xong thì vắt chiếc khăn đó qua vai, khoác tay lên vai Lâm Võ đi vào nhà chính, vừa đi vừa không quên tiếp đón Lâm Văn.
Ông vỗ vỗ bả vai Lâm Võ, cao giọng khen:“Tiểu tử này được lắm, sắp đuổi kịp Huy ca rồi, như vậy cũng tốt, đỡ phải để cho tên tiểu tử kia cho rằng vào Võ Đường xong thì có thể hất đuôi lên trời.
”Lâm Võ vội nói:“Huy ca làm sao có thể như vậy chứ, Huy ca nói ở Võ Đường cũng rất áp lực, không dám lơi lỏng lười biếng.
”Điền An Lương bưng trà lại, nghe vậy thì cười cười với hai huynh đệ bọn họ.
Trong mắt hắn, A Võ chắc chắn có thể đuổi kịp hoặc vượt xa ca ca mình, thời gian đó chắc chắn cũng không xa, ca ca hắn sẽ càng áp lực hơn rồi.
“Nói đi, có chuyện gì? Có phải mấy đứa định dọn lên trấn trên với cữu cữu hay không? A Võ sắp thành bạn với Huy ca luôn rồi.
”Thôn trưởng mới vừa luyện võ xong, ra một thân mồ hôi, cầm lấy chén nước mà con trai ông vừa mới đưa lên, uống một ngụm lớn, sau đó liền mở miệng nói chuyện.
“Thôn trưởng thật lợi hại, liếc mắt một cái đã nhìn thấu mọi chuyện rồi, con cùng A Võ chẳng cần phải nói gì cả.
” Lâm Văn vuốt mông ngựa.
Trưởng thôn nghe vậy thì ha ha cười lớn.
Song nhi Lâm Văn này càng ngày càng khiến cho người ta phải thích, trưởng bối khi nghe mấy lời vuốt mông ngựa này luôn rất vui vẻ, vung tay lên, nói:“Được rồi, con đừng khen, khi nào dọn, để ta cùng huynh đệ đội săn thú đến chuyển nhà giúp hai đứa, vừa lúc đi theo cho biết nhà, sau này khi chúng ta lên trấn trên cũng có nơi mà dừng chân, như thế còn có thể khoác lác với người trong thôn khác nữa, bọn họ làm gì mà có đãi ngộ tốt như thôn chúng ta.
”Lâm Văn cùng Lâm Võ nhìn nhau cười, cảm ơn lời đề nghị của trưởng thôn.
Chuyện này bọn họ sẽ không từ chối.
Đối với nhóm thúc thúc bá bá trong đội săn thứ mà nói, bọn họ không phải người ngoài.
Sau đó Lâm Văn lại nói đến những chuyện khác, ví dụ như chuyện đất đai cùng nhà của bọn họ, tất cả đều giao cho trưởng thôn an bài, hơn nữa, bọn họ đâu phải một đi không trở lại, chuyện nuôi Hỏa Trân Thỏ vẫn chưa đi lên quỹ đạo của nó, Lâm Văn không muốn bỏ dở nửa chừng.
Đội săn thú đã tóm được mấy đôi thỏ trở lại, bọn họ dựa theo những phương pháp và những điều cần chú ý mà Lâm Văn nói, tỉ mỉ hầu hạ mấy con thỏ, mấy con thỏ này chính là hy vọng của Khúc Điền thôn.
“Những cái khác ta sẽ không nói nhiều, hai đứa nhớ phải nghe lời cữu cữu, sau khi đến Võ Đường rồi thì cùng An Huy giúp đỡ lẫn nhau, sau này thôn của chúng ta cũng có thể sẽ đưa nhiều người hơn đến Võ Đường để học.
”Trưởng thôn lên tiếng dặn dò, nếu năm nay không kịp thì sang năm, Khúc Điền thôn có thể chờ được.
Sau khi rời khỏi nhà trưởng thôn, hai huynh đệ bọn họ đến nhà của Lữ dược sư.
Cũng may bình thường Lữ dược sư thường xuyên chạy lên trấn trên, muốn đích thân chọn lựa dược thảo, cho nên chắc chắn sẽ có thể thường xuyên gặp nhau.
Hơn nữa, mặc dù thời gian hắn cùng Bạch Dịch ở chung không lâu nhưng lại rất thân thiết, có nhiều tiếng nói chung so với trưởng thôn hay những người trong thôn rất nhiều, cho nên hắn cũng đồng ý,