Trước cửa Bạch phủ, một nam nhân trung niên mặt trắng mặc áo choàng dài, tay chắp sau lưng, thái độ rất chi là ngạo mạn, liếc mắt nhìn thôn dân trong viện mà cực kỳ khinh thường, cứ như chỉ cần lại gần một chút thôi sẽ bị nhiễm phải mùi thối nào đó.
Nhóm thôn dân vốn dĩ đang còn cười nói rất vui vẻ, sau khi nghe thấy quản sự Thôi gia gia đến, cả đám im bặt ngay tức khắc, một đám quay qua trừng mắt với quản sự Thôi gia.
Nếu không phải nghĩ đến chuyện không thể gây chuyện tạo thêm phiền phức cho Bạch phủ, chắc chắn bây giờ bọn họ sẽ nhào qua mắng quản sự Thôi gia một trận.
Vì sao Tiền gia lại từ hôn với Lâm Văn?Tiền gia thất tín bội nghĩa là một chuyện, còn về phương diện khác, chính là vì Tiền nhị thiếu đã sớm thông đồng gian díu với song nhi Thôi gia từ lâu.
Tiền nhị thiếu còn có hôn ước trong người, vậy mà song nhi Thôi gia còn không màng liêm sỉ mà dán lên, có thể thấy, Thôi gia cùng Tiền gia đều chẳng phải thứ gì tốt.
Nhưng Thôi gia này vậy mà còn không biết xấu hổ đến cửa Bạch phủ, còn bày ra cái dáng vẻ vênh váo tự đắc như thế, khiến cho nhóm thôn dân này tức giận đến mức muốn nhào qua đạp bay người này đi.
Đúng là cái thứ gì đâu không!“Đừng có mà manh động, nhìn xem Kim quản sự sẽ xử lý như thế nào trước đã, ta tin chắc rằng Kim quản sự cùng Bạch công tử sẽ không cho Thôi gia sắc mặt tốt đâu.
”Trưởng thôn thấp giọng dặn dò thôn dân.
Có người lên tiếng:“Chẳng trách người trấn trên nói, trong ba gia tộc, chỉ có cách hành sự của Lư gia là biết trước biết sau nhất, hôm nay, thấy thái độ của cả ba gia tộc này, cuối cùng ta cũng hiểu rồi.
”Không ít thôn dân gật đầu phụ họa, nhưng trưởng thôn cũng không nói gì.
Có đôi khi, một chuyện nào đó, không chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà nói chính xác được, phải biết rằng, trong ba gia tộc ở trấn trên, Lư gia là gia tộc tồn tại lâu nhất, cho nên không thể xem nhẹ Lư gia.
Ngay khi Thôi quản sự chờ đến mức không còn chút kiên nhẫn nào, lúc này Kim Kha mới không nhanh không chậm xuất hiện.
Cuối cùng cũng thấy có người xuất hiện, Thôi quản sự ngạo mạn đánh giá Kim Kha một chút, sự coi khinh trong mắt lộ ra một cách rất rõ ràng không hề che giấu, thái độ này khiến cho thôn dân Khúc Điền tức sôi máu.
Nhưng ngược lại, hộ vệ cùng hạ nhân của Bạch phủ lại rất điềm tĩnh, nếu là người có vài phần nhãn lực nhìn thấy, sẽ lập tức nhìn ra khí thế cùng tác phong của Bạch phủ cao hơn Thôi gia rất nhiều.
Nhưng trong mắt của Thôi quản sự, ông ta chỉ cảm thấy Bạch phủ đang sợ Thôi gia.
Thôi quản sự âm dương quái khí nói:“Nha, ngươi chính là người duy nhất có thể nói được tiếng người trong Bạch phủ sao, ta là quản sự của Thôi gia, đây là lễ mà Thôi gia ta đưa đến, ngươi nhanh đến lấy đi.
”Bên cạnh Thôi quản sự quan có một hạ nhân, dáng vẻ cao ngạo y hệt, tên hạ nhân kia vừa đi ra vừa lẩm bẩm:“Chẳng hiểu người ở đâu chui ra, chẳng hiểu quy củ gì cả, vậy mà lại dám để cho Thôi quản sự đứng ở cửa đợi thời gian dài như vậy, này này, nói ngươi đấy, nhanh đến nhận đi, kêu chủ tử các ngươi nhanh đi bái kiến lão gia phu nhân nhà chúng ta đi.
”Thôn dân Khúc Điền thôn lập tức mở to mắt, không dám tin mà nhìn về phía hai người này, Thôi phủ bọn họ đang ra oai phủ đầu với Bạch phủ đấy à?Bọn họ dám đánh vào thể diện của Bạch phủ như vậy sao?Có người trực tiếp thấp giọng hỏi Điền An Huy:“A Huy, Thôi gia này vẫn luôn kiêu ngạo như thế ở trên trấn này sao?”Điền An Huy nhỏ giọng đáp:“Người trong Võ Đường chúng con rất ít khi tiếp xúc với con cháu trong gia tộc của bọn họ, với cả bọn họ cũng không dám kiêu ngạo quá mức