“Đinh! Ngươi có một cái bàn tay vàng, mời nhận!”Lâm Văn bị gọi dậy từ mộng đẹp, mở mắt ra lại phát hiện, mình đang ở trong một nơi mênh mông sương mù, trong lòng cả kinh, chẳng lẽ y lại xuyên không rồi sao a? Đừng có như vậy chứ, y vẫn rất thích thiếu niên tên Lâm Võ biệt nữu kia, mặc dù đối phương chẳng có quan hệ huyết thống gì với y, nhưng chỉ cần Lâm Võ nguyện ý, y sẽ vĩnh viễn coi hắn là đệ đệ của mình, hai huynh đệ có thể cùng nương tựa lẫn nhau mà sống.
“Đinh! Ta tên là Vạn Thông Bảo, là linh bảo do thánh nhân đích thân luyện chế từ thời viễn cổ, nơi này là không gian bên trong Vạn Thông Bảo, người có thể đi vào nơi này chỉ có ngươi, ừm, là ý thức vào đây.
”“Nói như vậy thì ta vẫn đang còn ở Lâm gia Khúc Điền thôn của Linh Võ Đại Lục, không phải là xuyên không lần hai hả? Không đúng, ngươi biết ta xuyên đến đây? Chuyện ta xuất hiện ở Linh Võ Đại Lục có phải có liên quan đến ngươi hay không?” Lâm Văn cảnh giác hỏi, y từng đọc không ít tiểu thuyết trên internet, y cho rằng, trường hợp của y có thể gọi là đoạt xá, mặc dù đây là chuyện ngoài ý muốn, dù sao thì hồn phách của nguyên chủ cũng không còn trong cơ thể.
“Đinh…”Đầu Lâm Văn đầy hắc tuyến: “Có thể đừng sau mỗi câu nói đều đinh một cái được không.
”Cái giọng lành lạnh máy móc kia như có gì đó nghẹn ngào, cuối cùng cũng như mong muốn của Lâm Văn, không đinh nữa: “Ta có đọc tiểu thuyết trên máy tính của người, không phải bàn tay vàng đều nói chuyện với ký chủ của mình như vậy sao?”Nếu Lâm Văn có thân thể thật ở đây, chắc chắn sẽ trượt chân ngã xuống đất, biết máy tính, biết tiểu thuyết, còn biết cả bàn tay vàng nữa, đây rốt cuộc là cái quỷ gì vậy.
“Ta không phải quỷ đâu, ta là khí linh vĩ đại, chỉ có pháp bảo Tiên Khí trở lên có thể sinh ra khí linh.
”Lâm Văn có thể nghe ra, trong thanh âm của tên tiểu này lộ ra ý vị đắc ý, nhưng mà: “Ngươi có thể đọc được suy nghĩ của ta đấy à? Có phải ngay cả ký ức của ta cũng biết rất rõ hay không?”Khí linh dừng một chút: “Bởi vì chủ nhân vẫn chưa tu luyện, cho nên linh hồn của ta cùng chủ nhân được liên kết chặt với nhau, nhưng đến khi chủ nhân tu luyện rồi thì có thể ngăn cách suy nghĩ với ta.
”“Tu luyện? Ta có thể tu luyện? Không phải thân thể này của ta chỉ người thường không thể tu luyện sao? Với cả nếu ta là chủ nhân của ngươi, vì sao còn cái gì mà bàn tay vàng cần phải nhận hả? Ngươi chơi ta đấy à?” đầu Lâm Văn lại nổi hắc tuyến, khí linh trong đầu y là một tiểu quỷ nghịch ngợm, y nhấn mạnh, “Đừng có mà chủ động nghe lén suy nghĩ của ta.
”Sương mù bốn phía dường như có chút giao động, Lâm Văn có thể cảm giác được, trong sương mù dường như lưu chuyển một loại cảm giác thất vọng chán nản, không khỏi cười, bước đầu tiếp xúc, mặc dù nói là khí linh, nhưng dường như cũng không phải là một khí linh gì đó khó lường đâu nhỉ? Y không biết mình dùng ý thức áp dụng với khí linh là đúng hay sai.
Ngay sau đó, trước mắt Lâm Văn sáng lên, sương